Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 233



CHƯƠNG 233

Đàm Tông Minh nói mà không biết mệt mỏi, còn cố ý kéo dài âm cuối làm cho Đường Hoài An cảm thấy vô cùng không thoải mái, lại nhìn về phía cặp mắt của người đàn ông đó lóe lên vẻ hèn mọn dê xồm, Đường Hoài An cảm thấy bầu không khí trong phòng bao trở nên dơ bẩn, cô thật sự hận không thể lập tức rời khỏi nơi này.

Nhưng mà cô vẫn có thể nhanh chóng bắt lấy trọng điểm trong lời nói của Đàm Tông Minh, ngày hôm nay Đường Hoài An mang giày cao gót, cao hơn Đàm Tông Minh nửa cái đầu, cô liếc mắt nhìn ông ta, giọng nói cực kỳ tỉnh táo: “Vậy thì tôi thật sự không hiểu rõ, con gái của ông kết hôn muốn chọn áo cưới, vậy ông cứ kêu cô ấy đến đây nói chuyện với tôi, ông đến đây nói chuyện thay cho cô ấy là có ý gì?”

Nghĩ tới những chuyện mà người đàn ông hèn mọn trước mắt đã làm với mình lúc ở khách sạn, Đường Hoài An hận không thể lập tức cởi đôi giày cao gót của mình ra rồi đập mạnh lên trên đầu của ông ta, nhưng mà còn trở ngại đây chính là điều kiện mà Mạc Tư Quân đưa ra cho cô, nên cô chỉ có thể kiên nhẫn.

Lúc đầu, Đường Hoài An cho rằng sau khi mình nói những lời đó, ít nhất Đàm Tông Minh sẽ cảm thấy có chút khó xử, nhưng mà người đàn ông đứng đối diện lại xoa xoa đôi tay mập mập rồi cười nói: “Không có vấn đề, không có vấn đề, nếu như bà Mạc hy vọng có thể nói chuyện riêng với con gái của tôi, vậy thì lần sau chúng ta gặp nhau, tôi nhất định sẽ dẫn con bé đến đây, cô cảm thấy như thế nào?”

Đường Hoài An nhất thời thấy khó xử, cô không nghĩ tới là trên đời này còn có một người không biết xấu hổ như thế, cô vô thức đưa mắt nhìn về phía Mạc Tư Quân, ngay cả chính cô cũng không biết trong đôi mắt của mình đều là vẻ cầu xin sự giúp đỡ rất mãnh liệt, nhưng mà Mạc Tư Quân ngay cả đối mắt với cô cũng không có.

Đợi đến lúc Đường Hoài An kịp phản ứng, Mạc Tư Quân đã dẫn cô ngồi xuống.

Nhìn tình huống hiện tại, Đường Hoài An biết là bữa cơm tối nay tuyệt đối không thể tránh né được rồi, nhớ tới hai yêu cầu của mình, cô âm thầm cắn chặt răng. Vậy thì cứ ăn thôi, ăn một bữa cơm cũng không mất một miếng thịt, hơn nữa, xem ra Mạc Tư Quân căn bản không biết chuyện trước đó Đàm Tông Minh đã làm với mình, nếu không thì đêm nay anh tuyệt đối không có khả năng đưa mình đến trước mặt ông ta.

Mặc dù Mạc Tư Quân không thích mình, nhưng mà tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ người đàn ông nào dính líu quan hệ với mình, đây chính là sự ham muốn chiếm hữu đáng sợ của anh.

Chỉ cần Mạc Tư Quân có ở bên cạnh mình trong bữa cơm tối nay, im lặng ứng phó với anh, cuộc sống sau này của mình sẽ tốt hơn. Đường Hoài An nghĩ đến đây, tâm trạng đã khá hơn một chút.

Toàn bộ bữa tiệc, Mạc Tư Quân và Đàm Tông Minh đều nghiêm túc nói chuyện, Đường Hoài An thấy cả quá trình đều không nhắc tới mình, tảng đá lớn treo ở trong lòng rốt cuộc cũng đã dần dần rơi xuống, bữa tiệc từ từ đến hồi kết.

Nhưng mà Đường Hoài An lại cảm thấy kỳ quái, bởi vì hai người đang bàn chuyện hợp tác làm ăn, nhưng mà đến lúc cuối cô không nhìn thấy bọn họ ký hợp đồng gì hết, suy nghĩ này chợt lóe lên trong đầu cô liền biến mất, hiện tại cô không có thời gian để suy nghĩ những chuyện này, bây giờ cô chỉ muốn rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.

Mạc Tư Quân và Đàm Tông Minh đứng dậy, Đường Hoài An cũng đứng dậy theo, cô cúi đầu nhìn đồng hồ ở trên tay, đã hơn chín giờ đêm.

Đàm Tông Minh cười nhìn Mạc Tư Quân, ông ta nói: “Vậy được rồi, coi như chuyện hợp tác của chúng ta đã xong, chờ một bước cuối cùng kết thúc thì lập tức ký hợp đồng. Mạc tổng, cậu thấy như vậy có được không?”

Đường Hoài An không biết có phải là mình đã nhìn lầm rồi không, cô cứ luôn cảm thấy câu nói lúc nãy của Đàm Tông Minh mặc dù nói với Mạc Tư Quân, nhưng mà ánh mắt của ông ta lại nhìn mình.

Sắc mặt của Mạc Tư Quân vẫn lạnh nhạt như cũ, nhẹ gật đầu, sau đó quay người đi về phía cửa.

Đường Hoài An cầm lấy túi xách ở trên bàn đang chuẩn bị đi theo sau, Mạc Tư Quân đột nhiên dừng bước, anh quay đầu lại nói với cô: “Cô ở lại đây tiếp đãi Đàm tổng một lát.”

Đường Hoài An cho là mình đã nghe nhầm, cô lập tức mở to hai mắt: “Anh nói cái gì, kêu tôi ở lại đây với ông ta? Không phải là chuyện của các người đã nói xong rồi à?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.