CHƯƠNG 279
Hứa Cát Anh âm hiểm cười lạnh một tiếng: “Cô cứ đi đi, đến lúc đó tôi muốn xem xem ở trước mặt người khác, cô có chứng cứ gì để chứng minh là tôi đã nói những lời đó.”
Sau khi nói xong, cô ta khoanh tay trước ngực, ung dung dựa trên bồn rửa tay bằng đá cẩm thạch, chậm rãi chờ đợi phản ứng của đối phương.
Cuối cùng, vẫn là tuổi tác của Tần Tuyết Nhi còn quá nhỏ, không rành thế sự, lúc này đã hoàn toàn bị Hứa Cát Anh chọc giận. Thế là không nói câu nào mà trực tiếp xoay người bỏ đi, bây giờ cô ta muốn đi tìm Đường Hoài An, tìm Mạc tổng.
Cô ta muốn để tất cả những người trong công ty biết rằng tổng giám Hứa là một người có lòng dạng rắn rết như thế nào, cô đã không vừa mắt cô ta rất lâu rồi.
Hứa Cát Anh nhìn bóng lưng tức giận đùng đùng của Tần Tuyết Nhi, đôi môi được tô son đỏ nở một nụ cười trào phúng, cô ta không nhanh không chậm mở miệng nói: “Tần Tuyết Nhi, cô có thể suy nghĩ cho thật kỹ, trong thế giới của người trưởng thành, không có ai là sạch sẽ hơn ai đâu. Cô chắc chắn như thế…”
Hứa Cát Anh cố ý kéo dài âm cuối, nhưng mà nửa câu trước đã thành công để bước chân của Tần Tuyết Nhi dừng lại.
Đợi đến lúc Tần Tuyết Nhi quay đầu lại, cô ta mới chậm rãi nói nửa câu tiếp theo: “Nhược điểm gì đấy của cô đã nằm trong tay tôi?”
Dáng vẻ của Hứa Cát Anh tràn đầy lòng tin, lông mày của Tần Tuyết Nhi nhíu chặt lại, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, trong giọng nói không có ý tốt: “Cô có ý gì?”
Hứa Cát Anh khẽ cười một tiếng, thở dài một hơi ở trong lòng, đến cùng vẫn là một cô gái trẻ người non dạ.
Cô ta thong dong tự tại bước mấy bước đi đến gần Tần Tuyết Nhi, thờ ơ nói: “Năm nay cô hơn hai mươi tuổi đúng không, trong lý lịch đã nói cô du học về nước, mới tốt nghiệp từ nước ngoài trở về không lâu?”
Tần Tuyết Nhi do dự một chút, nhẹ gật đầu, ánh mắt nhìn Hứa Cát Anh vẫn nóng hầm hập: “Rốt cuộc là cô muốn nói cái gì?”
“Nhưng mà căn cứ theo những gì tôi điều tra, hình như là những chuyện mà trước kia trợ lý Tần trải qua không hề đơn giản như thế. Trong hai năm gần đây, cô đã từng là giám đốc của hai công ty hàng hóa, năng lực cùng với tiếng tăm của cô xa hơn là những gì mà cô biểu thị trên sơ yếu lý lịch cá nhân…”
Nói đến đây, câu chuyện của Hứa Cát Anh dừng hẳn, nhiệt độ trong mắt của Tần Tuyết Nhi đã hoàn toàn lạnh xuống. Lúc này, cô ta nhìn không giống như là một cô gái mới hơn hai mươi tuổi không rõ sự đời, bởi vì bí mật đã bị Hứa Cát Anh chọc thủng mà trong lòng tức giận, biểu cảm trên mặt của cô ta mang theo vài tia hận ý.
“Cô còn biết bao nhiêu nữa? Cứ nói thẳng đi.”
Hứa Cát Anh cười nhẹ một tiếng: “Chẳng trách Đường Hoài An thích cô như thế, không hổ là một người hiểu chuyện. Nơi thứ hai mà cô làm việc gọi là tập đoàn Lam Vũ, có đúng không? Hai năm trước, cô làm việc rất tốt ở công ty thứ nhất, đột nhiên lại ăn máng khác đến Lam Vũ, tất cả mọi người còn cho rằng lúc đó cô bị số tiền lương kết xù hấp dẫn. Nhưng mà căn cứ vào điều tra lúc trước của tôi… lúc đó, cô nhận hối lộ ở công ty đầu tiên, đồng thời còn làm thâm hụt tài khoản công của công ty.”
Tần Tuyết Nhi hít một hơi thật sâu, thay đổi khí thế cãi vã với Hứa Cát Anh: “Tại sao cô lại muốn điều tra tôi? Tôi cẩn thận suy nghĩ kỹ lại, tôi tự nhận là mình với tổng giám Hứa không có khúc mắc gì với nhau.”
Hứa Cát Anh im lặng một chút, mặt không đổi sắc: “Tại sao tôi lại muốn điều tra cô hả? Vấn đề là nằm ở chỗ Đường Hoài An đó, tôi không nghĩ ra cô có năng lực như thế, tại sao lại cam tâm tình nguyện làm việc cho một người phụ nữ, rốt cuộc là cô ta có năng lực gì để cô nghe theo mệnh lệnh của cô ta?”
Tần Tuyết Nhi im lặng, rồi lại nói: “Đường tổng có cảm giác thiết kế và năng lực quan sát nhạy bén về lĩnh vực chuyên môn, tôi tin phục cô ấy, cho nên cam tâm tình nguyện làm việc cho cô ấy, chỉ đơn giản là như thế.”
“Nhưng mà bây giờ e là không được nữa rồi, bắt đầu từ bây giờ, cô làm việc cho tôi.” Đôi mắt của Hứa Cát Anh mang theo ý cười, nhẹ giọng nói.
Tần Tuyết Nhi đảo mắt nhìn cô ta: “Cô có ý gì?”
Hứa Cát Anh tiếp tục chủ đề lúc nào: “Sau khi chuyện lần đó xảy ra, bởi vì chứng cứ vô cùng xác thực, còn có rất nhiều người tự ra mặt làm chứng, cho nên lúc đó cô đã thừa nhận lỗi lầm của mình với công ty, đồng thời còn đảm bảo sẽ trả số tiền hối lộ trở về, ông chủ cũ của cô chỉ sa thải cô thôi có đúng không? Lúc đó, Lam Vũ cũng không biết chuyện này, cho nên mới thuê cô, nhưng mà sau đó không biết cô bị ai vạch trần, lãnh đạo của tập đoàn Lam Vũ trong lúc tức giận lại trực tiếp đuổi việc cô?”
“Những chuyện này thì có liên quan gì với cô?” Trong giọng nói của Tần Tuyết Nhi đã nhuốm phần tức giận.