Lúc Từ Hy Viễn vệ sinh ra khỏi, hắn ta cứ đăm đăm nhìn lấy mặt cô,bộ dạng lười biếng khác vẻ lạnh lùng ngày thường của hắn có chút làm cô ngạc nhiên "Anh...anh...hôm nay không đi làm sao?"
"Tôi không muốn đi,cô có ý kiến gì không?"
Tô Thiện lắc lắc đầu,anh đương nhiên đi hay không cô quản làm gì,cũng chẳng ai quản nổi hắn,ai bảo hắn là ông chủ.
"Xuống giường vệ sinh rồi nấu buổi sáng,cô định nằm đó nhìn tôi mãi à."Hắn phát hiện,dạo này hắn rất lạ,đồ ăn cô nấu hắn đều ăn ngon miệng,còn thích thú hơn cả đồ ăn nơi nhà hàng cao cấp.
"Nói cô hậu đậu quả thực không sai,lo thu dọn đi."Hắn cau mày chán ghét nhìn cô,giây sau liền đi lên lầu,vẻ mặt vẫn chưa hết bực mình.
Từ Hy Viễn nhanh chóng đi xuống lại,hắn ta đem thuốc khử trùng,bông gạc cùng băng cá nhân quăng cho cô "Phiền phức không đâu."Nói rồi ra dáng người lớn tuổi chắp tay sau lưng đi lên lầu.
...
Giờ cơm trưa,Tô Thiện vốn định mang cơm trưa đến công ti cho hắn,nhưng Vương Triết lại tới báo Tổng giám đốc trưa nay không có ở công ti,cậu ta còn đưa cho cô một túi đồ,bảo tối nay cô phải đi dự tiệc cùng hắn ta.
Tô Thiện quăng túi đồ một bên,nhìn hộp cơm cô chuẩn bị cho hắn có hơi tức giận.Rõ là hôm nào còn nằng nặc đòi cô mang cơm,giờ lại bảo không cần.Càng nhìn hộp cơm cô càng bực,cuối cùng là cô đem ra ăn sạch,vừa ăn vừa rủa hắn không có tính người.
Chiều lại cô nhàm chán lôi túi đồ Vương Triết đưa cho mình ra xem,là một bộ lễ phục màu tím rất đẹp.Tô Thiện ngẩm đi ngẩm lại,hẳn là rất nhiều tiền đi,rõ là rất sang trọng tinh tế nhưng màu tím cô hoàn toàn rất ghét.
Nhưng lệch hắn cô có 10 cái mạng cũng không dám làm trái,em trai cô còn phụ thuộc vào hắn,hắn đưa màu tím cô nào dám mặc màu xanh.
Từ Hy Viễn lúc về nhà đã thấy cô nằm ngủ gật trên ghế sô pha,trong tay còn ôm bộ lễ phục hắn chọn.Thực ra hắn rất ghét màu tím,nhưng hẵn là cô sẽ thích màu tím,nhân viên bán hàng đều nói màu tím rất đẹp,hẳn là người phụ nữ này sẽ thích đi.
Hắn day day ấn đường mệt mỏi,tâm tình hôm nay có chút không tốt.
Hôm nay,chính là ngày giỗ của ba mẹ và em gái Tiểu An An của hắn.
Nhìn người phụ nữ an giấc trên ghế,hắn bực bội quát:
"Tô Thiện,dậy mau cho tôi."
"Ồn ào quá đi mất."Cô chép miệng lẩm bẩm,mắt vẫn không mở,rõ là đang còn ham ngủ.
Hắn đá đá chân cô,rồi đưa tay bóp lấy mũi cô "Dậy cho tôi."