Từ lúc cô từ uy phong nhẹ nhàng hạ xuống, Ôn Lương Diệu liền tiến tới trước tiên, gỡ dây buộc thắt lưng cô xuống, Hình Nhất Nặc nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của anh, vui vẻ cười: “Em không sao.”
“Thật may, chỉ treo trên dây cáp một hồi.” Ôn Lương Diệu may mắn thay cô, càng may mắn hơn là mặc dù có 2 lần quay hỏng, nhưng cuối cùng cũng vượt qua tốt đẹp.
Giữa trưa, bởi vì trong đoàn làm phim, muốn giải quyết cơm trưa nhanh, cho nên đều ăn cơm của đoàn làm phim, Hình Nhất Nặc cùng Ôn Lương Diệu ngồi trong phòng nghỉ, cô vừa ăn vừa cảm nhận được lối sống của đoàn thẻ, tâm tình rất tốt.
Buổi chiều lại là 3 cảnh diễn liên tục, tối hôm qua Hình Nhất Nặc còn nói ngủ không được, đêm nay nhất định có thể ngủ thiếp trên giường.
Bởi vì hôm sau là một bối cảnh khác, tối nay sẽ bố trí hậu trường, khoảng chừng 8 giờ tối, Hình Nhất Nặc mới ngồi trên xe của cô quay về khách sạn năm sao ở trung tâm thành phó.
Ở trên xe, Ôn Lương Diệu khẽ nắm lấy bờ vai của cô, để cô dựa vào vai anh nghỉ ngơi, xe mới chạy một lúc thì anh liền cảm giác trên vai có hơi nặng xuống.
Cô gái dựa sát vào anh đã sắp ngủ rồi.
Ôn Lương Diệu đau lòng vươn tay ra, ôm chặt lấy cô, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc dài của cô.
Mãi cho đến cửa khách sạn Hình Nhất Nặc vẫn còn đang ngủ, Ôn Lương Diệu cũng không nỡ đánh thức cô dậy, liền bảo trợ lý cùng họ đi lên, anh ngồi chỗ cuối ôm Hình Nhất Nặc đi lên.
Hình Nhất Nặc ôm cổ anh, vẫn tiếp tục ngủ.
Trợ lý để túi của bọn họ xuống thì liền rời đi.
Ôn Lương Diệu khẽ đặt cô ở trên giường, chuẩn bị thay cô cởi giày ra, đột nhiên Hình Nhất Nặc lẫm bằm một câu: “Đau!”
“Đau ở đâu?” Ôn Lương Diệu lập tức cúi xuống xem người cô.
“Thắt lưng đau, dưới nách đau.” Hình Nhất Nặc mở to mắt, ngồi dậy, đau nhức tỉnh dậy.
“Để anh xem xem.” Ôn Lương Diệu lập tức khẩn trương đứng lên.
Hình Nhất Nặc có chút xấu hổ, nhẹ nhàng vén vạt áo xuống, chỉ thấy bốn phía thắt lưng của cô đều có vết hằn của dây thừng, mà dưới nách cũng có 2 sợi lằn.
“Sao lúc đó em lại không nói?” Ôn Lương Diệu nhíu mắt hiện lên vẻ đau lòng.
“Lúc ấy, nếu em nói chắc chắn cảnh diễn sẽ bị dừng, em chỉ có thể cắn răng chịu đựng.” Hình Nhất Nặc là diễn viên mới, tất nhiên không dám phách lối nhiều như vậy.
Ôn Lương Diệu biết, làn da của cô quá non, cho nên, dây cáp bình thường cũng có thể để lại dấu vét.
“Anh sẽ thoa cho em một ít thuốc.”
“Em tắm rửa một lúc rồi bôi thuốc được không?” Hôm nay Hình Nhất Nặc cũng đổ không ít mồ hôi, cô chịu không nỗi.
“Được, anh đi kêu phục vụ mang thuốc tan bằm tới, em tắm rửa đi.” Ôn Lương Diệu trầm thấp nói với cô.
Sau khi anh rời khỏi, Hình Nhất Nặc cố nén cơn đau trên lưng, đi vào trong phòng tắm, lựa chọn con đường diễn viên, sự đau đớn này là nhất định phải chấp nhận, cô có thể chịu đến tận bây giờ cũng chứng minh ý chí của cô không tệ rồi.
Hình Nhất Nặc tắm sạch sẽ đi ra, mặc đồ ngủ tơ lụa dài tay, còn Ôn Lương Diệu đang ở ngoài chờ cô rồi.
Hình Nhất Nặc ngồi ở mép giường, Ôn Lương Diệu cầm nước thuốc tới, xoa nóng trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng nhấn lên lưng cô, Hình Nhất Nặc lập tức thoải mái thở ra 1 hơi.
Nhiệt độ lòng bàn tay anh thực sự rất thoải mái.
“Lần sau nếu xảy ra loại chuyện này, em phải nói cho anh biết, anh sẽ bảo người ta nghĩ cách bỏ một chút đệm bảo hộ thắt lưng vào, bảo hộ da trên thắt lưng của em.”
“Được, lần sau rồi nói!” Hình Nhất Nặc mím môi cười, cho qua lần này.
“Ngày mai muốn nghỉ ngơi một ngày hay không?” Ôn Lương Diệu không đành lòng mang theo cô đi diễn.
Hình Nhất Nặc lắc đầu: “Không cần, ngày mai em vẫn còn lịch diễn, đêm nay chắc là họ đã bố trí tốt hậu trường rồi, đừng lãng phí thời gian.”
Hình Nhất Nặc suy nghĩ thay nhân viên công tác trong đoàn làm phim.
– Ôn Lương Diệu có chút bất đắc dĩ, đành phải nói: “Đêm nay phải nghỉ ngơi tốt đấy.”
Nói xong, lại nhẹ nhàng giúp cô xoa bóp thắt lưng, vòng eo mảnh khảnh làm cho ánh mắt của anh lại sâu thê vài phần.
Hình Nhất Nặc nằm lên trên giường, Ôn Lương Diệu thay cô kéo chăn: “Ngủ đi! Anh chờ em ngủ rồi sẽ đi sau.”