Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 1464



Có điều, Trang Noãn Noãn ăn mặc như vậy cũng không thể làm lu mờ các cô.

 

“Mạn Ni, A Thiến mau đến đây ngồi đi! Bữa tối sắp lên rồi.” Lam Sơ Niệm nói với họ.

 

Lâm Thiến lập tức hưng phấn nhìn về phía một đôi vợ chồng trên bàn chính: “Sơ Niệm, đó là ba mẹ của cậu sao? Mình có thể đi qua chào hỏi bọn họ không?”

 

“Tất nhiên là có thể!”

 

“Mình đi với cậu.” Diệp Mạn Ni không muốn thát lễ.

 

Lam Sơ Niệm đi cùng bọn họ sang chào hỏi ba mẹ, bà Lam nhìn thấy cách ăn mặc của hai người bọn họ, ngoài mặt không nói gì nhưng trong lòng vẫn thầm nhíu mày, có chút không vui.

 

Rõ ràng là sinh nhật của con gái bọn họ, thế mà hai cô gái cùng nhóm nhạc này lại ăn mặc lộ liễu, khoa trương như vậy.

 

Một người mặc váy dạ hội cúp ngực, người kia mặc váy dạ hội xẻ tà, cả hai đều ăn mặc vô cùng hở hang.

 

Tuy nhiên, hôm nay là sinh nhật của con gái nên bọn họ cũng không tính toán nữa.

 

Một lúc sau, Lam Thiên Hạo bước vào, anh vô cùng hoàn hảo trong bộ vest trắng.

 

Anh giống như bạch mã hoàng tử vậy. Khi anh đứng bên cạnh Lam Sơ Niệm, thực sự khiến cho người ta có ảo giác, như thể họ là một đôi tình nhân vậy. Nhưng những người có ảo giác này đã nhanh chóng xua tan ý nghĩ của mình.

 

Vì họ là anh em của nhau mà!

 

Ở trên bàn, Diệp Mạn Ni không khỏi tò mò nhìn Trang Noãn Noãn, hôm nay tâm tình cô ta rất tốt, giọng nói cũng thân thiết hơn: “Noãn Noãn, cô tặng Sơ Niệm quà gì vậy?”

 

“Một chiếc túi xách nhỏ.” Trang Noãn Noãn mỉm cười.

 

“Tôi đã tặng cho cậu ấy một chiếc vòng cổ.” Lâm Thiền nói một cách đầy đắc ý, còn nhẹ nhàng vứt thêm một câu: “Mười mấy vạn lận đó”

 

“Còn tôi tặng một bộ mỹ phẩm, cũng trị giá vài vạn đấy!”

 

“Trang Noãn Noãn, cậu thì sao? Bao nhiêu tiền đấy?” Lâm Thiến nghiêng người hỏi, cô muốn so sánh một chút.

 

Trang Noãn Noãn có sao nói đấy: “Hơn ba vạn.”

 

“Vậy cũng không tệ! Sơ Niệm là chị em tốt của chúng ta, quà tặng không được rẻ quá đâu.” Lâm Thiến có chút tự hào nói.

 

Ước mơ của cô ta chính là sau này có thể làm Lam phu nhân, vậy nên cô ta nhất định phải lấy lòng cô em chồng nhỏ này.

 

Lúc này, Lam Sơ Niệm đi tới, cười nói: “Bây giờ chúng ta đi đến đại sảnh bên cạnh dùng bữa tối đi! Ăn xong sẽ trở lại mở tiệc.”

 

“Được! Đi thôi!” Ánh mắt Lâm Thiền len lén nhìn Lam Thiên Hạo.

 

Bộ đồ màu trắng của anh, dưới ánh đèn, dường như toát ra một vằng sáng bạc, anh chính là bạch mã hoàng tử thật sự.

 

Diệp Mạn Ni đột nhiên vươn tay kéo lấy tay Lam Sơ Niệm, ghé vào tai cô nói nhỏ: “Sơ Niệm, Kiều Mộ Trạch có đến không?”

 

Lúc nãy Lam Sơ Niệm cũng đã hỏi anh cả của cô, bởi vì cô đã nhận được quà từ Kiều Mộ Trạch, nhưng lại không thấy anh đâu.

 

“Anh ấy đã đến rồi, chỉ là đang nghỉ ngơi trong khách sạn của anh ấy thôi, có lẽ vào tiệc tối anh ấy sẽ đến!” Lam Sơ Niệm nói với cô ta.

 

Trong mắt Diệp Mạn Ni lóe lên vẻ vui mừng: “Thật vậy sao?

 

Cậu chắc chứ?”

 

“Mình đã hỏi anh cả rồi.” Lam Sơ Niệm gật đầu.

 

Diệp Mạn Ni hạnh phúc đan tay vào nhau, cô ta rất hy vọng đêm nay sẽ có một lần va chạm tình tứ với anh.

 

Trang Noãn Noãn lúc này đang trò chuyện với một vài trợ lý, còn có một vài người chuyên viết lời bài hát. Cô đang hỏi họ một số kinh nghiệm viết lời bài hát.

 

Bữa tối là tiệc buffet rất phong phú, mọi người bắt đầu thưởng thức bữa tối, ba mẹ Lam cũng rất niềm nở với nhân viên công ty, mọi người ai ai cũng vui vẻ tận hứng.

 

Lam Thiên Hạo đang ngồi bên cạnh ba mẹ, Lam Sơ Niệm nhìn thấy Trang Noãn Noãn đã ngồi với đám người trợ lý, thì cô cũng đi qua ngồi bên cạnh ba mẹ mình. Lúc này, Lâm Thiến bước đến hỏi: “Sơ Niệm, mình có thể ngồi với cậu không?”

 

“Đương nhiên là được!” Lam Sơ Niệm gật đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.