Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 1942



Bạch Hạ nhột muốn chết, liền đẩy anh ra, chỉ thấy trên cỗ có một dấu vết rất rõ ràng, trông có vẻ như tối nay không thể biến mắt được.

 

“Anh, cái đồ đáng ghét này!” Bạch Hạ trừng anh trong gương.

 

“Anh muốn đẻ lại vết tích độc quyền của mình, cho những .

 

người đàn ông tối nay biết em chỉ thuộc về một mình anh thôi.” Hình Nhất Phàm khí phách cười.

 

“Quỷ áu trĩ.” Bạch Hạ buồn cười mắng. Hình Nhất Phàm cũng nhận ra rằng kể từ khi ở bên người phụ nữ này, anh thực sự đã lây nhiễm tính trẻ con của cô, mỗi ngày đều có tâm lý như trẻ con đang bảo vệ đồ ăn của mình vậy.

 

“Anh hai của anh nói, theo đuổi một cô gái thì phải mặt dày lên, nếu vẫn giữ sĩ diện thì sẽ không có bạn gái đâu. “Hình Nhất Phàm lấy ra câu nói kinh điển của anh cả.

 

Bạch Hạ khom người bật cười, lúc cô cúi xuống, người đàn ông trong gương được đã mắt một trận.

 

Bạch Hạ lúc này mới phát hiện, lập tức vừa cười vừa ôm ngực: “Không được nhìn lén.”

 

Hình Nhất Phàm nheo mắt: “Người phụ nữ của anh, có chỗ nào mà anh không được nhìn chứ? Dù sao thì sớm muộn gì cũng sẽ là của anh.”

 

Bạch Hạ không thể cùng anh nói chuyện nữa, néu không, càng nói sẽ càng mập mò cho xem.

 

Lúc này, giọng nói nhẹ nhàng của Tưởng San vang lên bên ngoài cửa: “Nhất Phàm, Tiểu Hạ, thử xong đồ chưa các cháu?”

 

“Thử xong rồi, dì vào đi ạ!”” Hình Nhất Phàm nói về phía cửa.

 

Tưởng San mở cửa bước vào, nhìn Bạch Hạ đang đứng trước gương, bà lập tức đi tới chỉnh lại trang phục cho cô, chợt phát hiện dấu hôn đỏ trên cổ cô, bà lập tức hiểu ra vừa rồi đã xảy ra chuyện gì ở đây.

 

Bà có chút ghen tị với thế giới của những người trẻ tuổi đấy.

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Hạ đỏ bừng, biết Tưởng San nhất định đã nhìn thấy dấu hôn, cô đưa tay ra che lại.

 

“Rất hợp với cháu, cháu cứ mặc bộ này đi! Buồi tối cùng Nhất phàm đi chơi vui vẻ, bây giờ sang đây trang điểm một chút.” Tưởng San cười nhìn Bạch Hạ.

 

Bạch Hạ gật đầu và đi theo Tưởng San, Hình Nhất Phàm hai tay đút túi theo sau, gần như là Bạch Hạ ở đâu, thì anh sẽ ở đói!

 

Bạch Hạ ngồi trước bàn trang điểm, chuyên viên trang điểm lập tức khen ngợi: “Da của Bạch tiểu thư thật đẹp!

 

Không cần trang điểm cũng trông rất xinh đẹp rồi.”

 

Bạch Hạ ngượng ngùng cười cười, có lẽ là do trời sinh, cô bình thường cũng không dùng mỹ phẩm dưỡng da đắt tiền gì.

 

“Chị ơi, chị cho em hỏi vết đỏ này trên cổ em có thể dùng phần che đi được không?” Bạch Hạ hỏi chuyên viên trang điểm.

 

Chuyên gia trang điểm nhìn thấy, đó rõ ràng là một vết hôn!

 

Chuyên viên trang điểm còn chưa nói gì, người đàn ông bên cạnh đã trả lời: “Không cần che, để lại đó.”

 

Bạch Hạ lập tức nóng vội lên: “Không được.”

 

“Dù sao nếu em che nó đi, anh sẽ lại in một cái khác cho em.” Hình Nhất Phàm ngồi sang một bên, trước mặt nhiều người như vậy, anh cũng không hề cảm thấy ngại.

 

Bạch Hạ: “…” Mặt của cô vừa nóng vừa đỏ, như bị nướng chín vậy.

 

Chuyên viên trang điểm lập tức ho khan một tiếng, cười nói: “Không che cũng đẹp mà, không cần che đâu!”

 

Bạch Hạ không muốn nói nữa, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, để cho chuyên viên trang điểm trang điểm cho cô, đây là trang điểm dự tiệc, chuyên viên trang điểm trang điểm cho cô đậm nhạt vừa phải.

 

Có người dù trang điểm đậm cũng cho người ta cảm giác ngây thơ, Bạch Hạ chính là như vậy, khi cười thì đôi mắt trong veo, có hồn, không thể nào quyền rũ được.

 

Hình Nhất Phàm nhìn cô gái đang đứng dậy, mái tóc xoăn dài xõa nhẹ trên ngực, xếp lớp rõ ràng, kiểu trang điểm sạch sẽ và trong trẻo, chỉ có đôi mắt của cô là được tô điểm thêm màu sắt, ngũ quan rõ ràng, đôi môi đỏ mọng cũng được tô lên một màu son sáng hơn.

 

Cảm giác cô trở nên đẹp một cách khách đi, giống như một cô yêu tinh nhỏ mê hoặc người.

 

Hình Nhất Phàm rắt hài lòng.

 

Trời còn sớm, Hình Nhất Phàm đưa cô đến quán cà phê .

 

trên tầng cao nhất để uống cà phê, đợi màn đêm buông xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.