Chương 2010:
Nhưng Bạch Hạ vẫn đánh trả, cô duỗi tay bóp lấy khuôn mặt tuần tú của anh, khoanh chân ngồi xuống liền đè lên người anh, tức giận bóp mặt anh đề trả đũa.
Khuôn mặt điển trai của Hình Nhất Phàm bị Bạch Hạ bóp có chút biến dạng, nhưng mà, lông mày là lông mày, mắt là mắt, răng đều như hạt bắp, khiến nụ cười của anh càng thêm rạng rỡ.
“Còn cười, anh bắt nạt em.”
Bạch Hạ tiếp tục trả đũa.
Hình Nhất Phàm nheo mắt thích thú, nhưng tư thế không rõ ràng của cô khiến anh phải đền đáp lại sự chủ động của cô.
Bạch Hạ cứ di chuyển, cho đến khi cô ấy đột nhiên nhận ra điều gì đó, cô nóng như điện giật định đứng dậy, nhưng : Hình Nhất Phàm lại đè cô xuống: “Ghẹo anh xong lại bỏ .
chạy à?”
Bạch Hạ chỉ muốn bắt nạt anh chút thôi không có ý nghịch – lửa: “Hình Nhất Phàm anh thả em ra.” | Bạch Hạ giãy dụa, khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng, không ngờ lại vô tình đánh bậy đánh bạ trêu đến chỗ nguy hiểm.
Và cô nhận ra rằng tư thế này không đúng lắm.
Bạch Hạ muốn xuống khỏi người anh, Hình Nhất Phàm không cho, Bạch Hạ giãy dụa không thôi, đang vùng vẫy thì bị một cú đá nghiêm trọng đá vào người, khuôn mặt điển trai của Hình Nhất Phàm ập tức biến sắc và anh trực tiếp cuộn tròn lại.
Bạch Hạ cũng nhận ra cú đá vừa rồi là ở đâu, cô lo lắng úp sắp trước mặt anh: “Đánh anh bị thương hả?”
Hình NHất Phàm cắn môi mỏng, trên trán lắm tắm mồ hôi, rõ ràng là cô thực sự đá anh.
Bạch Hạ lập tức lo lắng ôm lấy anh: “Hình Nhất Phàm, anh đừng làm em sợ, đá có đau không?”
“Em xem một chút.” Hình Nhất Phàm không đau quá, chỉ là vì nơi này quá nhạy cảm và mỏng manh, anh quay đầu nhìn cô đột ngột: “Em rất muốn xem sao?”
Bạch Hạ ngạt thở, cắn môi không dám trả lời, đành phải nói: “Tự mình đi đến WC kiểm tra đi, không ổn thì đi bệnh viện.”
Hình Nhất Phàm nhìn cô thực sự áy náy, đau lòng vì vậy ñ anh không còn cách nào khác ngoài việc an ủi: “Nhịn một .
chút, chắc không sao đâu.” | “Như vậy sẽ không được đâu, loại chuyện này anh phải | đến bệnh viện.” | Bạch Hạ vội vàng nói.
Dù rất đau nhưng Hình Nhát Phàm vẫn cảm thấy thích thú trước câu nói của cô: “Tại sao anh lại phải đến bệnh viện?
Em thực sự lo lắng chỗ này của anh có chuyện sao?”
Lúc này Bạch Hạ đang lo lắng, cô nào dám nói gì: “Đương nhiên, anh là chồng tương lai của em. Em không thể hy sinh hạnh phúc chăn gối của mình được, chúng ta nhất định phải coi trọng.”
Bây giờ Hình Nhất Phàm không còn đau nhiều nữa, anh mỉm cười nhìn cô, gối cánh tay nhìn cô nói: “Có vẻ như em vẫn còn quan tâm đến nó!”
Bạch Hạ thấy anh bớt đau, cô chớp mắt, nhẹ nhàng đến gần anh: “Còn đau nữa không? Anh muốn đi bệnh viện không?”
Hình Nhất Phàm suy nghĩ một chút rồi nói: “Tí nữa thử đi, nếu không được thì đến bệnh viện khám lại.”
Bạch Hạ không khỏi đỏ mặt, khó hiểu hỏi: “Thử kiểu gì?
Anh…”
Chẳng lẽ muốn cô cầm thử sao?
Bạch Hạ muốn khóc.
Hình Nhất Phàm cười mờ ám: “Em có thể hồi sinh nó!.
Phương pháp anh dạy cho em.”
Bạch Hạ không nhịn được lui xuống giường, nhanh chóng .
rời khỏi giường nhìn anh: “Em không biết phải làm thế nào, cái đó… có một cái biện pháp nhất định có thể thực hiện, em lên mạng tìm, anh có thể tự mình thử.”
Gương mặt điển trai Hình Nhất Phàm có chút bực: “Em nghĩ anh có hứng thú với những người phụ nữ khác không?”
Bạch Hạ nghe xong vẫn rất vui vẻ, vẫn cảm thấy phương pháp này khả thi, không khỏi dỗ dành hắn: “Thử đi mài”