Chương 2104:
Ở gia tộc Bùi thị, từ sáng sớm ông Bùi đã ăn mặc vô cùng chỉnh tề, khoác lên mình bộ áo Trung Sơn, rất có khí chất phong phạm của một người có tuổi đời già dặn trong đại gia tộc.
Mẹ Bùi cũng đang mặc bộ quần áo tươm tất nhát, hôm nay là ngày người nhà hai bên gặp nhau, họ đều muốn để lại ảnh hưởng tốt cho đối phương!
“Không ngờ Nguyệt Hoàng lại sắp phải gả cho người khác rồi, tôi thật sự có chút không nỡ.” Bà Bùi không khỏi cảm thán một câu.
Đứa con gái này của bà, lúc không gả được thì bà phát sầu, đến lúc con bé sắp phải gả đi thì bà lại không nỡ.
“Nguyệt Hoàng tìm được người mình thích, chúng ta nên mừng cho con bé, Thiên Thần là một đứa trẻ tốt như vậy, Nguyệt Hoàng sẽ rất hạnh phúc.” Ba Bùi nhìn thoáng hơn bà.
Ba Bùi lúc trước còn muốn có người ở rể, nhưng mà bây giờ Lam Thiên Thần cho ông ấn tượng vô cùng tốt, cho dù anh không đến ở rể, ông cũng rất yên tâm giao gia sản lại cho anh quản lý.
Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần vẫn ở trong biệt thự của anh, họ cũng đang chuẩn bị xuất phát. Bùi Nguyệt Hoàng chọn một chiếc váy tao nhã, cô hỏi Lam Thiên Thần: “Em nên xõa tóc hay cột lên đây?”
“Em làm sao cũng đẹp cả.” Lam Thiên Thần đứng bên cạnh nhìn cô chăm chú.
Bùi Nguyệt Hoàng nhìn mình trong gương, cô cười tự tin, tuỳ ý xoã mái tóc dài của mình ra: “Thế thì để vậy!”
Lam Thiên Thần đi tới, vươn tay ôm lấy vai cô: “Dáng vẻ nào của em cũng đẹp cả.”
Tâm trạng tốt của Bùi Nguyệt Hoàng cả buổi sáng đều do nhờ có anh, phụ nữ thích nghe nhất là những lời khen ngợi chân thành từ người đàn ông cô ấy yêu.
“Đi thôi! Chúng ta nên xuất phát rồi, đừng để người lớn của hai nhà đến trước, như vậy thì ngại lắm.” Bùi Nguyệt Hoàng nắm tay anh đi ra ngoài.
Lam Thiên Thần không muốn khiến cô phải lo lắng, hai người họ cùng ra ngoài, lái xe về phía nhà hàng đã đặt trước. Hình Nhất Phàm mới sáng sớm đã đến đồn cảnh sát, nhóm người Uông Tuyền đều đã bị bắt về. Sau khi thẩm ván cẩn thận, quả nhiên chính Ngưu Đức là người đã truyền tin tức trong tù ra ngoài, bảo anh ta đi xử lý Hình Nhất Phàm, hơn nữa, Uông Tuyền cũng đã nói ra Ngưu Đức còn có một khoản tài sản hàng nghìn vạn được cất giấu ở nước ngoài.
Uông Tuyền và đồng bọn của anh ta cũng sẽ phải đối mặt với tội danh âm mưu bắt cóc, Hình Nhất Phàm sẽ làm việc với cảnh sát để thu hồi số tiền kia của Ngưu Đức ngăn chặn ông ta lại dùng số tiền đó để làm việc xáu.
Sau sự việc này, Hình Nhất Phàm sẽ tăng cường các biện pháp phòng ngừa để đảm bảo an toàn cho Bạch Hạ.
Buổi trưa, Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần ở trong nhà hàng, đón người lớn hai bên tiến vào.
Lam Thiên Hạo đưa vợ là Lam Sơ Niệm cùng nhau tiến vào, Bùi Nguyệt Hoàng nhìn cặp vợ chồng vô cùng ân ái này, nhất là khi Lam Sơ Niệm ngồi xuống bên cạnh cô, cô đột nhiên cảm thấy rất thân thiết.
Hai cô gái ở một bên bắt đầu trò chuyện với nhau, ba mẹ hai bên chào hỏi nhau, bọn họ đều là gia đình tri thức hiểu biết, trò chuyện với nhau cũng vô cùng ăn ý.
Lam Thiên Thần ngồi bên cạnh anh trai của mình, hai anh em không nói chuyện phiếm, lâu lâu lại tiếp theo cảm xúc của người lớn hai bên, đáp lại bằng một nụ cười.
Nhưng đồng thời, ánh mắt của họ đều nhìn chăm chú vào hai người phụ nữ đang trò chuyện hăng say bên cạnh mình, ánh mắt tràn đầy cưng chiều.
Lam Thiên Hạo hơi cúi xuống nói với em trai: “Anh vừa nhập về được một lô kim cương tốt, trong đó có một viên kim cương có độ tinh khiết cao nhát. Anh sẽ giữ lại làm nhẫn kết hôn cho bọn em.”
Lam Thiên Thần bật cười: “Được! Vậy anh nhớ cho chúng em xem bản thiết kế nhẫn trước đáy.”
“Được, đến lúc đó tụi em chọn xong, có lẽ sẽ làm xong trước hôn lễ của bọn em.”
Không khí trên bàn ăn rất tốt, người lớn hai bên không cần đám trẻ bọn họ dẫn dắt đã nhiệt tình tán gẫu kinh nghiệm chăm sóc sức khỏe, như thể đám hậu bối bọn họ chỉ có thể ngồi một bên nghe thôi.
Lam Sơ Niệm được Lam Thiên Hạo chăm sóc cẩn thận, việc bây giờ Lam Sơ Niệm cần chuyên tâm làm chính là yên tâm sinh em bé ra. Đặc biệt là cách đây vài ngày cô thấy được con của bạn tốt Trang Noãn Noãn mới sinh năm ngoái, đáng yêu chết đi được.
Sau bữa trưa, người lớn hai nhà Lam, Bùi được mời đến nhà họ Lam để tiếp tục ăn tối cùng nhau. Bùi Nguyệt Hoàng cũng rất thích ba mẹ Lam, lúc cô còn độc thân thường nghe nhiều người than thở, bảo rằng chuyện chung với mẹ chồng là chuyện khiến người ta mệt mỏi nhất sau khi kết hôn.
Thế nhưng, Bùi Nguyệt Hoàng cảm giác bà Lam giống như mẹ ruột của mình vậy, bà vừa dịu dàng lại ân cần, ánh mắt bà lúc nào cũng mang theo sự ấm áp, gia giáo.
Sau khi Lam Sơ Niệm trở về nhà, liền đỡ cái bụng lớn, trở’ về phòng nghỉ ngơi. Lam Thiên Hạo cũng về phòng cùng cô chợp mắt nghỉ trưa.
Lam Thiên Thần đưa Bùi Nguyệt Hoàng đi tham quan phòng của mình, Bùi Nguyệt Hoàng nhìn thấy căn phòng của anh rất ngăn nắp lại sạch sẽ, hơn nữa còn có rất nhiều đồ trang trí của mấy cậu con trai mới lớn.