Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 237



Chương 237:

 

Hơn nữa, trong bữa tiệc, cô cũng đã tận mắt nhìn thấy Hình Liệt Hàn gần gũi với cô ta, nhưng cô chưa bao giờ tin điều đó, và bây giờ cô không thể không tin điều đó.

 

Đối với một cô gái vật chất như cô mà nói, Đường Tư Vũ sở hữu một chiếc xe thể thao mới, điều này chứng tỏ Hình Liệt Hàn đã thực sự yêu thương cô ta.

 

Đường Y Y quay trở lại chiếc xe thể thao của mình, cô ta đã nhìn chiếc xe mà Đường Tư Vũ đang sở hữu, hoàn toàn hơn hẳn xe của cô vài bậc. Quả nhiên, Đường Tư Vũ bắt đầu khoe khoang trước mặt cô, đợi đến một ngày cô ta trở thành Hình phu nhân, không biết cô ta sẽ khoe khoang thành bộ dạng nào trước mặt cô đây!

 

Đường Y Y trong lòng giống như bị đè ép bởi một khối đá lớn, làm cho cô không thể nào thở nồi, dường như cuộc sống của cô đã bị hạ thấp xuống một bậc.

 

Đường Tư Vũ trở về biệt thự của Hình Liệt Hàn cũng đã bảy giờ tối, nhìn căn biệt thự trong màn đêm càng lộ ra vẻ huyền bí. Dưới ánh đèn màu xanh lam, đèn treo tường, đèn nội thất màu vàng ấm áp, đèn đường, mang lại cho căn biệt thự tràn ngập một hơïi thở quyền rũ.

 

Xe của Đường Tư Vũ tự động tiến vào sân, cô đậu xe trong sân, cầm quần áo bước lên bậc thềm lớn, bước vào đại sảnh, liền nhìn thấy cậu nhóc đang nghiêm túc đứng dưới đất chơi một đoạn đường ray xe lửa, thấy cô đi vào mỉm cười rồi nói: “Mami, daddy mua cho con đấy.”

 

Đường Tư Vũ lập tức thở dài, cô thực sự không quen cách người đàn ông này cưng chiều con trai, trước kia cô đã dạy con trai thế nào là tiết kiệm, nhưng bây giờ, người đàn ông này hoàn toàn có một cách giáo dục khác, xem ra cô phải bàn bạc lại với anh ta mới được.

 

“Daddy con đâu?”

 

“Đang nấu ăn trong nhà bếp ạI”

 

Đường Tư Vũ cũng nghe thấy có âm thanh truyền đến từ hướng của phòng bếp, cô bỏ quần áo xuống bước vào phòng bếp, sau khi đẩy cửa ra, cô nhìn thấy một gian bếp rộng và sang trọng với tông màu xám lạnh, trong bếp có một quầy lớn trang trí đèn với tông màu ấm áp. Trong tủ đèn đặt một bộ bát hồ điệp tinh xảo, tủ lạnh lớn bốn cửa, lò nướng, tủ khử độc, thật sự cái nào cần có đều có đủ, người đàn ông này đang rửa rau ở bên cạnh quầy, dáng người cao lớn thật sự là cân xứng với phòng bếp này.

 

“Phòng bếp nhà anh lớn quá.” Đường Tư Vũ lập tức thăm thú phòng bếp của nhà anh.

 

Người đàn ông đang rửa rau quay đầu lại nhìn cô, cong môi cười: “Cái gì của tôi cũng lớn hết.”

 

Đường Tư Vũ không hiểu sao lập tức hiểu ra ý của anh, cô trừng mắt nhìn anh, không thèm để ý đến anh nữa, chỉ cần 3 câu là người đàn ông này lại quay trở về với bản tính thật của mình.

 

“Còn rau gì cần rửa không?” Đường Tư Vũ định giúp.

 

“Bên kia còn có nắm kim châm, em rửa đi!

 

Tí dùng để nấu súp.” Hình Liệt Hàn dặn dò cô.

 

Đường Tư Vũ nghĩ đến vẻ kiêu ngạo đáng ghét của anh vừa rồi, cô không khỏi bật cười: “Ò! Nắm kim châm? Tôi biết rồi.”

 

Bây giò, lại đến lượt sắc mặt của người đàn ông nào đó trở nên khó coi. Có phải người phụ nữ này chế giễu anh giống nắm kim châm?

 

Đường Tư Vũ mỉm cười cầm lấy đi rửa sạch, Hình Liệt Hàn ở bên cạnh cũng bắt đầu thái rau, nâng con dao trong tay lên, kỹ năng cầm dao rất nhanh nhẹn khiến Đường Tư Vũ ở bên cạnh cũng phải thán phục.

 

Bởi vì cô vẫn chưa thể học được kỹ năng cầm dao nhanh nhẹn như vậy, cho nên mỗi lần thái rau cô luôn thật chậm rãi thái.

 

“Ra ngoài chơi cùng con trai đợi tôi.” Hình Liệt Hàn đuổi cô ra ngoài vì lo rằng mùi khói dầu sẽ làm cô nghẹt thở.

 

Đường Tư Vũ cũng không muốn để con trai chơi ở ngoài đó một mình, cô lập tức đẩy cửa ra, ngồi trên thảm, vừa cho con trai đi lên ray đường tàu, nhân tiện dạy cậu con trai một bài học về tính tiết kiệm, cậu nhóc nghiêm túc lắng nghe, gật đầu đồng ý. Hơn nữa, món đồ chơi này không phải cậu nhóc ầm ï đòi mua, mà là cha cậu chủ động mua cho cậu.

 

Bảy giờ rưỡi, bốn món ăn và một món canh của Hình Liệt Hàn đã được bày sẵn trên bàn. Người đàn ông mới bắt đầu nấu nướng mà kĩ thuật của anh ta đã thành thạo như vậy. Hơn nữa, anh chỉ học nấu ở trên mạng, xem ra người đàn ông nào nào cũng có tiềm năng làm đầu bếp!

 

Đường Tư Vũ và con trai cùng nhau ởi rửa tay rồi ra bàn ngồi, cậu nhóc nhìn thấy sườn xào chua ngọt, liền cảm thấy khá đói bụng. Đường Tư Vũ hỗ trợ dọn cơm ra thì thấy Hình Liệt Hàn đang dùng giẻ lau quầy bếp, bàn tay trắng và thon dài, nhanh nhẹn lau chùi, Đường Tư Vũ đột nhiên mềm lòng đi vài phần.

 

Người đàn ông này thực sự khác với những công tử con nhà giàu mà cô từng gặp, trong khí chất của anh ta vẫn còn phảng phát hơi thở một người đàn ông của gia đình, khí chất một người đàn ông của bếp núc.

 

Hình Liệt Hàn rửa tay xong, thấy hai mẹ con vẫn chưa bắt đầu dùng bữa, mỉm cười ngồi xuống: “Chờ tôi làm gì, ăn trước đi!”

 

“Không được, con phải đợi daddy.” Cậu nhóc kiên định nói, đây là thành quả lao động của daddy! Dù có đói đến đâu, con cũng không thể thưởng thức trước được.

 

Hình Liệt Hàn lập tức mỉm cười xoa đầu con trai: “Được rồi, ăn thôi!”

 

Đường Tư Vũ cũng cầm đũa gắp một miếng sườn xào chua ngọt vào bát của con trai mình, sau đó lại gắp một miếng nữa, do dự một chút mà bỏ vào bát của Hình Liệt Hàn.

 

Ánh mắt sâu thẳm của Hình Liệt Hàn lập tức nhìn sang, Đường Tư Vũ không dám nhìn vào mắt anh, khuôn mặt xinh xắn đỏ ửng lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.