Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 2599



Chương 2599:

 

“Mẹ, con cũng muốn mua một ít quần áo cho dì và bà.”

 

“Tất nhiên, con chọn đồ cho họ đi! Chọn được rồi thì gửi sang đó cho họ.” Bùi phu nhân gật đầu.

 

Có rất nhiều cửa hàng hàng hiệu cao cấp đẳng cấp thế giới ở trung tâm thành phó. Bùi phu nhân đưa Hứa Tâm Duyệt vào một cửa hàng. Là một nhà thiết kế, Hứa Tâm Duyệt đương nhiên biết đến thương hiệu hàng đầu này, một chiếc váy ở đây trị giá đến hàng nghìn đôla.

 

“Bùi phu nhân, người đến rồi ạ.” Quản lý cửa hàng đích thân tới chào hỏi, thấy bên cạnh bà có một cô gái trẻ, chị ta mỉm cười hỏi: “Đây là…”

 

Bùi phu nhân dịu dàng nhìn cô gái bên cạnh mình: “Đây là Tâm Duyệt, con gái tôi.”

 

“Hóa ra là Bùi tiểu thư.” Quản lý Triệu thầm thản thốt, không ngờ Bùi phu nhân lại còn có một cô con gái lớn như: vậy.

 

“Tâm Duyệt, chúng ta lên tầng hai đi. Lễ phục ở tầng hai đẹp hơn.”

 

*Dạ mời phu nhân đi bên này.” Quản lý Triệu lập tức dẫn họ lên lầu.

 

Trong lòng Hứa Tâm Duyệt đang thằm cảm thán trước những chiếc váy được trưng bày ở đây, quả nhiên mỗi sản phẩm đều vô cùng cao cấp, được thiết kế vô cùng hoàn hảo.

 

Bùi phu nhân đi lên lầu hai. Bà nhìn thoáng qua bộ lễ phục được khoác trên người của manocanh đang đứng ngay tại trung tâm căn phòng, mắt bà như sáng lên. Đó là một chiếc váy dạ hội màu trắng tinh khiết, được đính đá, từ eo trở xuống là phần váy xoè, những viên đá được kết thành những sợi dây, rủ xuống thân váy, lắp lánh như bầu trời sao, tay áo được thiết kế kiểu tay lở, chân váy tầng tầng lớp lớp, vừa trong sáng lại rất mơ mộng, khiến người ta như rơi vào giải ngân hà bay bổng.

 

Hứa Tâm Duyệt cũng khẽ trừng lớn mắt, thiết kế này thật quá xinh đẹp, đơn giản nhưng vẫn có cảm giác rất cao cấp.

 

“Chính là nó! Tâm Duyệt, vào hôm dạ hội đó, con cứ mặc bộ lễ phục này đi gặp người thân và bạn bè của chúng ta đi!” Bùi phu nhân quyết định ngay trong nháy mắt.

 

“Mẹ ơi, cái váy này quá đất đỏ.” Hứa Tâm Duyệt lhì thầm nói.

 

“Con xứng đáng có được nó. Nếu có thể, mẹ muốn đem cả thế giới đến trước mặt con. Con muốn gì, ba mẹ đều sẽ đáp ứng cho con.” Bùi phu nhân nói với quản lý Triệu: “Để con gái của tôi thử xem sao”.

 

“Dạ được! Phu nhân, người thật có mắt nhìn, đây là bộ lễ phục độc nhất vô nhị vừa mới nhập đến tiệm chúng tôi, chỉ có một chiếc này thôi. Bộ váy này thật sự rất hợp với khí chất trong sáng tao nhã của Bùi tiểu thư đây.” Quản lý Triệu hết lời khen ngợi.

 

“Mẹ muốn con trở thành người đẹp nhất trong bữa tiệc đó.” Bùi phu nhân ôm con vào lòng nói.

 

“Mẹ.” Đôi mắt Hứa Tâm Duyệt ươn ướt, tình mẫu tử bao la này bao bọc lấy trái tim cô, đây là sự ấm áp của tình mẹ.

 

“Chọn vài bộ nữa xem, coi có cái nào con thích không.”

 

Bùi phu nhân dịu dàng nói.

 

Quản lý Triệu mời Hứa Tâm Duyệt đi thử lễ phục. Hứa Tâm Duyệt mặc vào, quả là người có dáng người chuẩn mẫu, chiếc váy như được may đo riêng cho cô, bộ lễ phục màu trắng này mặc trên người cô, kết hợp với khí chất của cô một cách hoàn hảo.

 

Dáng vẻ của Hứa Tâm Duyệt phản ảnh lại trong gương, tuy không trang điểm nhưng đôi mắt cô lại long lanh ngắn nước, bờ vai thon quyến rũ, eo thon nhỏ, làn da mọng nước căng bóng, dáng vẻ băng thanh ngọc khiết, đẹp tựa thiên sứ giáng trần.

 

“Đẹp quá, chiếc váy này giống như là may riêng cho Bùi tiểu thư vậy.” Quản lý Triệu kinh ngạc cảm thán, khen ngợi không ngớt. Không phải ai mặc chiếc váy dạ hội này đều có thể khống chế được nó, phải là người có khí chất vô cùng trong sáng thanh cao mặc lên mới thể hiện được vẻ tao nhã của nó.

 

“Thực sự rất đẹp.” Bùi phu nhân cũng vô cùng hài lòng, nói với quản lý Triệu: “Được, tôi lấy bộ này! Để trong cửa hàng trước đã, giúp tôi ủi thẳng, sáng thứ bảy tuần sau tôi sẽ cho ngừoi sang lấy.”

 

“Dạ được ạ!” Quản lý Triệu gật gù liên tục.

 

Bùi phu nhân lại dắt Hứa Tâm Duyệt đi chọn thêm một vài bộ nữa, khoảng ba giờ thì bà mới dẫn cô đến tiệm trà gần đó uống trà chiều.

 

Không lâu sau khi Bùi phu nhân Hứa Tâm Duyệt rời đi thì một cặp mẹ con khác bước ra từ một cửa hàng may riêng lễ phục gần đó, Lâm Tịnh Nhã và con gái Hứa An An cũng đang chọn lễ phục.

 

Lần này Hứa An An cũng rất cẩn thận trong việc lựa chọn trang phục, hiếm khi có thể dự tiệc cùng Cố Thừa Tiêu, sao cô ta không ăn diện thật đẹp được kia chứ? Mà nếu như muốn ni bật trong bữa tiệc thì ngoại trừ khí chát của bản thân, thì đương nhiên còn cần một bộ lễ phục thật độc đáo nữa.

 

“Mẹ, chúng ta sang cửa hàng đó đi.” Hứa An An chỉ vào cửa hàng được trang hoàng tráng lệ ở đối diện.

 

Lâm Tịnh Nhã gật đầu, hai người lên xe bảo mẫu, nhanh chóng dừng trước cửa của cửa hàng, quản lý Triệu liền tiền đến chào đón bọn họ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.