Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 2610



Chương 2610:

 

“Hứa tiểu thư không định ra nước ngoài nữa sao?” Cố Thừa Tiêu nheo mắt hỏi.

 

Hứa Tâm Duyệt gật đầu: “Đúng vậy, tôi sẽ ở lại nước phát triển, Cố thiếu gia. Chắc sẽ không để ý đâu nhỉ?”

 

Có Thừa Tiêu vốn dĩ muốn nói dối con trai mình, nhưng mà bây giờ cũng không thể tiếp tục lừa con trai nữa, vậy anh còn có thể để ý gì nữa chứ? Anh chỉ hy vọng rằng con trai mình đừng bám dính lấy cô gái này thôi.

 

Lúc này, một vị phu nhân ăn mặc vô cùng sang trọng, mình đeo đầy đá quý bước đến, nhiệt tình hỏi Hứa Tâm Duyệt: “Tâm Duyệt, dì hỏi cháu một chuyện, cháu có bạn trai chưa?”

 

Hứa Tâm Duyệt đột nhiên bị hỏi như vậy, cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn tâm lý nên chỉ đành thành thật trả lời: “Cháu vẫn chưa có bạn trai ạ.”

 

“Thế thì tốt quá, dì có một đứa cháu trai không tệ, hoàn cảnh gia đình rất tốt. Hôm nào cháu có thời gian thì dì giới thiệu hai đứa với nhau nhé?” Vị phu nhân này nghe vậy thì vô cùng mừng rỡ, có thể kết thông gia với nhà họ Bùi là một việc rất đáng mừng!

 

“Dạ… cháu…” Hứa Tâm Duyệt cảm thấy rất khó xử, cô không muốn làm mát lòng vị phu nhân này, nhưng nhất thời cô cũng không biết nên từ chối như thế nào.

 

Người đàn ông nào đó đứng bên cạnh nhìn thấy tất cả cảnh này, trong lòng có chút khó chịu, người phụ nữ này không biết từ chối sao?

 

“Tâm Duyệt, cháu cho cháu trai của dì một cơ hội đi! Hôm nay thằng bé không đến, nếu mà thằng bé đến thì nhất định sẽ thích cháu ngay từ cái nhìn đầu tiên.”

 

“Dì ơi, cháu…”

 

“Bà ơi, chị Tâm Duyệt có bạn trai rồi.” Đột nhiên, một giọng nói ngây ngô vang lên.

 

Vi phu nhân này cúi đầu nhìn xuống, thấy một cậu bé đẹp trai đang ngẳng đầu lên nói.

 

“Dĩ Mục?” Hứa Tâm Duyệt cũng giật nảy mình.

 

“Chị Tâm Duyệt, chị không thích người mà em giới thiệu với chị sao?” Cậu nhóc hỏi to.

 

“Chị…”

 

Ngay lúc Hứa Tâm Duyệt còn chưa biết trả lời thế nào thì đã thấy cậu nhóc nháy mắt với cô, rõ ràng là cậu nhóc đang giải vây cho cô. Hứa Tâm Duyệt vội vàng cười nói: “Đúng vậy, anh trai mà lần trước em đã giới thiệu với chị, chị rất thích anh ấy.” Cô nói xong bèn quay sang nói với vị phu nhân kia:” Xin lỗi dì, cháu đã có người mình thích rồi. “

 

Vị phu nhân kia nghe vậy thì có chút thất vọng nhưng cũng không thể nào ép buộc cô được, bà ta gật đầu nói: “Vậy thôi, vậy dì cũng chỉ có thể tiếc thay cho thằng cháu của mình thôi.”

 

Vị phu nhân kia vừa rời đi, cậu nhóc đã bật cười khúc khích: “Chị Tâm Duyệt, lần sau chị cứ trực tiếp nói rằng chị thích daddy của em là được, những người khác sẽ không dám giới thiệu bạn trai cho chị nữa đâu, như vậy sẽ đỡ phiền phức nhiều lắm!”

 

Khuôn mặt của Hứa Tâm Duyệt đỏ bừng lên, bởi vì Cố Thừa Tiêu đang đứng ngay phía sau cô đây này! Chắc chắn anh đã nhìn thấy hết một màn này rồi!

 

“Dĩ Mục, không được nói bậy.” Hứa Tâm Duyệt ngồi xổm xuống, khẽ mắng cậu nhóc.

 

“Daddy, sao daddy không giúp chị Tâm Duyệt chứ? Daddy nhẫn tâm nhìn chị ấy bị người đàn ông khác cướp mắt sao?” Cậu nhóc có chút giận dỗi, lên tiếng hỏi người ba già của mình.

 

Cố Thừa Tiêu cúi xuống, nhấc bổng cậu bé lên: “Con không nói chuyện cũng không có ai bảo con câm đâu, ít nói lại đi!”

 

Cậu nhóc lập tức rụt đầu lại không dám nói lung tung nữa.

 

Hứa Tâm Duyệt vội vàng nói đỡ cho cậu nhóc: “Cố tiên sinh, anh đừng mắng Dĩ Mục. Cậu bé vẫn còn nhỏ, chưa hiểu chuyện. Cậu bé chỉ đang nói đùa cho vui thôi.”

 

Có Thừa Tiêu nheo mắt: “Hứa tiểu thư đừng để tâm đến lời con trai tôi nói.”

 

“Tôi sẽ không để tâm đến đâu.” Hứa Tâm Duyệt nhoẻn miệng cười, biểu thị rằng cô sẽ không nghĩ lung tung.

 

Thế nhưng khuôn mặt của người đàn ông nào đó lại trở nên có chút khó coi, anh trầm giọng nói nhỏ với con trai: “Con còn dám nói bậy nữa không?”

 

Cậu nhóc dẹt môi ra nói: “Nhưng mà con thật sự rất muốn chị Tâm Duyệt và daddy ở bên nhau!”

 

Giọng của cậu bé tuy nhỏ nhưng hai con người một nam một nữ đang đứng cạnh cậu đều nghe thấy. Trong khoảnh khắc đây, hai người nhìn về phía đối phương, ánh mắt hai người chạm vào nhau dường như phát ra tia sáng rực như: lửa. Một người bối rối nhanh chóng cúi đầu xuống, người còn lại thì nhăn mày trầm tư trong suy nghĩ của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.