Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 312



Hình Liệt Hàn mỉm cười: “Anh không biết phụ nữ các em cần dùng bao nhiêu! Nên đành mua nhiều một chút, có đủ không?”

 

Đường Tư Vũ bị lời nói của anh làm cho bật cười khúc khích, cô nói: “Đủ rồi, chắc vài tháng tôi cũng không dùng hết!”

 

Hình Liệt Hàn thấy cô cười, đôi mắt sáng và hàm răng trắng đều khiến tâm trí anh cũng gợn sóng.

 

Đường Tư Vũ nhìn thấy ánh mắt thâm thúy của anh, nụ cười của cô liền chuyền  thành hơi chút xấu hổ, xoay người muốn rời đi.

 

Đột nhiên, người đàn ông đuổi theo hai bước, vươn tay nhanh chóng siết chặt cổ tay cô.

 

“Đừng đi.”

 

Đường Tư Vũ kinh ngạc, quay đầu nhìn anh: “Sao vậy?”

 

“Bây giờ em đang tới ngày, không phải lo lắng tối nay anh có làm gì em hay không, vậy tối nay ngủ trong phòng anh đi.”

 

Hình Liệt Hàn nói thẳng.

 

Tim Đường Tư Vũ thắt lại, ngủ trong phòng anh? “Anh không sợ tôi làm bản ga trải giường của anh sao?”

 

Đường Tư Vũ nhớ lại lần trước anh đã giặt giúp cô, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng dưới ánh đèn.

 

“Bản rồi, anh sẽ giặt lại.”

 

Hình Liệt Hàn nhìn chằm chằm như muốn thiêu đốt cô, ánh mắt kiên định.

 

Đường Tư Vũ không dám nhìn vào ánh mắt anh, cô cảm thấy tay anh đang nắm chặt, trong lòng bỗng hiện lên một vòng gợn sóng.

 

Cô cắn môi, nhẹ giọng nói: “Được!”

 

Một niềm vui trào dâng trong mắt Hình Liệt Hàn, cuối cùng cô đã không từ chối.

 

“Tôi về phòng một chuyến rồi qua đây.”

 

Đường Tư Vũ muốn chuẩn bị một chút rồi quay lại, cô không muốn lại bắt anh giặt ga trải giường.

 

“Được, anh đi tắm trước.”

 

Hình Liệt Hàn để cô đi, nhìn cô bước ra ngoài rồi, anh mới vào phòng tắm đề tắm.

 

Đường Tư Vũ tìm một miếng dán vệ sinh dạng quần để mặc vào, cô mặc cả bộ ngủ rồi đi ra.

 

Khi đẩy cửa phòng Hình Liệt Hàn, mặt hồ trong tim cô đột nhiên như bị ném một hòn đá, các tia nước bắn ra.

 

Trời ạ, sao cô lại vào phòng anh ngủ? Việc này lại tự nhiên như vậy? Điều này là không nên! Thể diện của cô ở đâu? Cô và người đàn ông này vẫn chưa xác định quan hệ bạn trai và bạn gái! Đường Tư Vũ cười nhạo chính mình, nhưng vừa rồi, khi người đàn ông kéo cô, đưa ra yêu cầu cô ngủ với anh, cô lại không thể từ chối người đàn ông này.

 

Có phải thật sự vì cô đến ngày, biết rằng anh không thể chạm vào cô nên mới tự tin vào phòng anh như vậy không? Nhất định là như vậy! Đường Tư Vũ tự tìm lý do thuyết phục mình. Cô nhẹ nhàng đầy cửa bước vào phòng của Hình Liệt  Hàn.

 

Nghe thấy tiếng tắm rửa trong phòng tắm, cô không nghĩ nhiều, nằm ở một bên giường anh, kéo chăn mỏng qua eo.

 

Một Đêm Lúng Túng, Khó Xử Đường Tư Vũ đã ngủ một giấc trong xe, lúc này mặc dù nằm trên giường cũng không buồn ngủ nữa, ngược lại lỗ tai đặc biệt dựng đứng lên.

 

Đợi một lúc, nghe thấy tiếng đẩy cửa trong phòng tắm, Đường Tư Vũ lập tức siết chặt chăn bông trên người, cảm giác một cỗ căng thẳng từ từ dâng lên.

 

Cô cũng nhắm mắt giả vờ ngủ.

 

Trên eo Hình Liệt Hàn chỉ được quấn một chiếc khăn tắm. Phần eo rắn chắc của anh lộ ra, được bao phủ bởi một lớp hơi nước, mái tóc màu mực đã được thổi khô, dán lên vằng trán đầy đặn, khiến khí thế .

 

mạnh mẽ bức người của anh thu liễm lại.

 

Giống như một con thú hoang dịu ngoan, vô hại với người và vật xung quanh.

 

Hình Liệt Hàn cong môi nhìn cô gái đang ngủ quay lưng lại với mình, khóe miệng khẽ nhéch lên, anh biết cô chưa ngủ.

 

Hình Liệt Hàn bước lại tủ và lấy ra một chiếc quần ngủ, đến bên giường, ngồi xuống.

 

Giường vì sức nặng của anh mà nảy lên.

 

Hình Liệt Hàn thấy cô gái nằm ở một bên giường khẽ run lên, trong mắt anh, đây rõ ràng là hình ảnh rất đáng yêu.

 

Hình Liệt Hàn gối lên cánh tay, nằm nghiêng về phía cô, anh muốn xem cô có : thể giả vờ ngủ tới khi nào, nhưng một lúc sau, anh vẫn chưa thấy người phụ nữ này quay người lại nhìn anh.

 

Hình Liệt Hàn cắn môi mỏng, và cánh tay cứng rắn của anh vươn ra nắm lấy đôi vai gây, lật người cô lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.