Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 324



Đường Tư Vũ lễ phép chào hỏi.

 

Ngồi ở phòng khách, đã chuẩn bị sẵn một bàn điểm tâm, Đường Tư Vũ có hơi đói bụng, lúc này cô cũng không khách sáo nữa, cô và cậu nhóc đút cho nhau ăn, tận hưởng sự vui vẻ của hai mẹ con.

 

Phòng của Đường Tư Vũ ở lầu bốn, là một căn phòng có cửa sổ bằng kính lớn từ trần đến sát sàn nhà, ba mặt còn lại đều hướng biển, sáng sủa lại rộng rãi, quan trọng nhất là ở trong này cũng có thể thưởng thức cảnh biển, bố trí thoải mái giống như cô đang đặt mình trong khách sạn năm sao vậy.

 

Phòng bên cạnh là phòng của Hình Liệt Hàn, là một căn phòng ngủ chính, phòng của cả tầng bốn, chỉ có hai người bọn họ ở, tâm tư của Đường Tư Vũ cũng không nhỏ, cô suy nghĩ sơ qua một chút, không khỏi có chút thẹn thùng.

 

Phòng của cả tầng bốn chỉ có hai người bọn họ, điều này cô cảm giác có chút tế nhị.

 

Đường Tư Vũ đang dựa vào lan can ở ban công ngắm mặt biển, tâm trạng bay bồng, còn ở trên ban công bên cạnh, Hình Liệt Hàn cởi trần, chỉ mặc một chiếc quần đi biển bước ra, khoe được thân trên khỏe khoắn cứng rắn của anh.

 

Đường Tư Vũ lập tức giương mắt nhìn, càng nhìn nhịp tim cô đập càng nhanh hơn.

 

“Một lát nữa anh đưa em trai em gái và cả Tiểu Hi đi ra bãi biển chơi, em đi không?”

 

Thân hình thon dài của Hình Liệt Hàn cúi người lên lan can hỏi cô.

 

Đường Tư Vũ cũng muốn được giải phóng đôi chân mình một chút, cô gật đầu: “Được đó! Tôi sẽ đi.”

 

“Thay đồ đi! Tốt nhất là thay đồ bơi, nước biển ở đây rất sạch, em có thể bơi được đấy.”

 

Hình Liệt Hàn đề nghỉ.

 

“Tôi không mang theo!”

 

Đường Tư Vũ sao có thể mang cái này chứ? Cô thậm chí còn không biết nơi mà bọn họ nghỉ dưỡng lại ở gần bờ biển!

 

“Qua tủ quần áo tìm thử xem, anh tin là mẹ anh đã chuẩn bị sẵn cho em rồi!”

 

Quần đi biển của Hình Liệt Hàn cũng chuẩn bị xong, anh tin rằng mẹ anh sẽ không bỏ sót đồ của cô ấy.

 

Đường Tư Vũ chớp mắt, cô nhanh chóng bước đến chỗ tủ quần áo, mở ra, quả nhiên bên trong ngoài cả một dãy quần áo thời trang ra thì bên trong dãy dọc nhỏ bên cạnh còn có bốn bộ đồ bơi, kiểu hở một chút cũng có, kiểu kín đáo bảo thủ cũng có.

 

Đường Tư Vũ chọn ngay một bộ đồ bơi kiểu bảo thủ kín đáo, nhưng cô rất ít khi mặc nên vẫn cảm thấy hơi gượng gạo khó chịu và không thoải mái, hai chân thon dài lộ ra phía dưới đùi, một luồng hơi thở mát lạnh ập tới.

 

Lúc Đường Tư Vũ bước ra cửa, cô vẫn lấy một chiếc áo choàng mỏng khoác lên người, cô cảm thấy rất ngại khi ra ngoài như thế này.

 

Đường Tư Vũ đẩy cửa mở ra, đúng lúc Hình Liệt Hàn cũng đầy cửa ra, người đàn ông này càng tùy tiện hơn, mang một đôi dép lê, trên cổ quấn một chiếc khăn tắm màu xám, còn đâu mùi vị của vị tổng tài hồng hách bá đạo, hoàn toàn nhếch nhác và tùy tiện như một thằng bé lang thang.

 

Khi nhìn thấy người phụ nữ nào đó bước ra khỏi cửa, ánh mắt dào dạt sự lười biếng của Hình Liệt Hàn lập tức trở nên lấp lánh, không khỏi bất ngờ khi bị đôi chân thon dài, trắng nõn nà đó của cô thu hút mắt.

 

Đường Tư Vũ lập tức siết chặt chiếc áo choàng mỏng lại, trừng mắt nhìn anh: “Nhìn cái gì chứ!”

 

“Không có gì!”

 

Hình Liệt Hàn cong môi mỉm cười, đi xuống lầu trước.

 

Còn dưới lầu, cậu nhóc cũng đã thay một chiếc quần bơi đi biển, Hình Nhất Nặc và Hình Nhất Phàm cũng vậy, chỉ có điều Hình Nhất Phàm cũng mặc quần bơi đi biển.

 

Sau khi nhóm người tập hợp đầy đủ, Hình Liệt Hàn lái xe đến bãi biển, lái xe trên con đường mà hai bên là nơi những rặng dừa sinh sôi, ngược lại cũng có thể coi như đây là một chuyện vui vẻ.

 

Đường Tư Vũ ngắm nhìn bãi cát trắng giống như có ánh trăng sáng bên dưới vậy, quả nhiên không giống với những bãi biển ở mấy chỗ du lịch khác, người người đông đúc, bãi cát trắng ở đây chỉ lưa thưa một vài khách du lịch đang chơi đùa bên dưới.

 

Chiếc xe dừng lại ngay ở điểm đậu xe, Hình Liệt Hàn xuống xe bế cậu nhóc lên, họ đặt giày dép vào chỗ để đồ rồi hạ chân giẫm lên bãi cát vừa mềm lại vừa mịn, lúc này cũng đang tầm 4 giờ chiều, ánh nắng không gắt rất thích hợp để nghịch nước.

 

Cậu nhóc đã chơi qua máy lần rồi, cậu thỉnh thoảng cũng quay đầu nhìn cha mẹ mình, lần này cậu tỏ ra vui vẻ hơn.

 

Ánh mắt Đường Tư Vũ cũng âu yếm nhìn con trai, mỗi một trải nghiệm của cậu nhóc, với tư cách làm cha làm mẹ, thì trong tận đáy lòng họ đều sẽ cảm thấy rất Vui.

 

“Daddy, mami, mau lên!”

 

Cậu nhóc nóng lòng mong đợi muốn đi xuống biển chơi.

 

Đường Tư Vũ lại cũng không phải là vịt cạn, về phương diện bơi lội cô vẫn có chút gì đó gọi là thiên bẩm trời ban, nhìn thấy nước biển trong veo xanh biêng biếc có thể nhìn thấy tận đáy, Đường Tư Vũ ngược lại không lập tức nhảy xuống nước mà cô dắt tay cậu nhóc chạy đuổi theo sóng biển, bên cạnh, Hình Nhất Nặc cũng vô cùng gan dạ mà bơi qua bơi lại trong nước biển cao ngang thắt lưng.

 

Hình Nhất Phàm đi theo anh hai mình lặn xuống nơi có mực nước biển tương đối sâu, tựa như hai anh em thi đấu với nhau, chưa bao lâu thì đã bơi ra xa kia rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.