Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 345



Khưu Lâm đành phải buông tay, sau đó quay sang nói với Lý Đức: “Chủ nhiệm Lý, anh có thể cho tôi biết tình trạng của chồng tôi không?”

 

“Tất nhiên là được. Mời bà đến văn phòng với tôi!”

 

Lý Đức gật đầu, ra lệnh cho các y tá và bác sĩ xung quanh: “Chăm sóc tốt cho Đường tiên sinh.”

 

Khưu Lâm đi theo Lý Đức vào phòng làm việc của ông ta, ngay khi cửa đóng lại, Lý Đức liền ôm chằm lấy Khưu Lâm: “Khưu Lâm, em thực sự lo lắng cho Đường Hùng sao?”

 

Khưu Lâm lập tức lấy giấy lau khóe mắt, khóe miệng giật giật: “Làm sao có thể lo lắng cho ông ta được? Nhưng bên ngoài, em vẫn phải diễn đúng vai diễn của mình.

 

Bằng không, người ta nhìn thấu quan hệ giữa chúng ta thì làm sao bây giò?”

 

Khưu Lâm nói xong lập tức ngắng đầu, nghiêm túc hỏi: “Nói thực sự, chồng em còn cứu được không?”

 

“Gần như là hết thuốc chữa! Hiện tại trong tay anh có một bản hợp đồng miễn điều trị, em có muốn ký không?”

 

“Vậy em có thể ký sao?”

 

.

 

“Em có thể ký với lý do ca mỗ của bệnh nhân quá đau đớn. Khi đó, vào lần phẫu thuật tiếp theo, chúng ta sẽ cân nhắc, rồi từ bỏ việc cứu giúp.”

 

“Thực sự sao? Vậy được rồi! Em ký.”

 

Tại sao Khưu Lâm lại không muốn chứ?

 

Bà ta hận không thể đợi Đường Hùng chết ngay, nhưng thế coi như trong lòng của bà cũng không còn cảm thấy có lỗi nữa, lúc này có tiếng gõ cửa, chính là trợ lý của Khưu Lâm đưa luật sư riêng của Đường Hùng đến, Trần Phong.

 

“Đề tôi nói chuyện riêng với Luật sư Trần!

 

Luật sư Trần, chúng ta sang phòng khách bên cạnh nói chuyện.”

 

Khưu Lâm lập tức toát ra tâm thế của một bà chủ.

 

Trần luật sư cũng là người thông minh, liền biết rằng tập đoàn Đường thị sắp gặp phải chướng ngại to lớn! Hắn gật đầu: “Được thôi!”

 

Khưu Lâm và Trần Phong ở trong phòng khách cũng đã hơn một tiếng đồng hò, ngay cả việc Đường Y Y đến, bà ta cũng không đoái hoài đến.

 

Khi bà ta và Trần Phong đi ra, ánh mắt của hai người đã tiết lộ rằng hai người đã đạt được thỏa thuận, cũng đã trở thành cùng hội cùng thuyền với nhau, đều là cá mè một lứa.

 

“Luật sư Trần, chuyện này giao cho anh nhé! Hợp tác vui vẻ.”

 

Trần Phong lập tức gật đầu: “Được rồi!

 

Thưa phu nhân, tôi nhất định sẽ làm theo mọi chỉ dẫn của bà.”

 

Nói xong, Trần Phong rời đi với những điều kiện hậu hĩnh mà Khưu Lâm đưa ra và một phần thù lao lớn trong tương lai.

 

Khưu Lâm rốt cục cũng hài lòng, ngay bây giờ Trần Phong lập tức quay lại lấy bản di chúc, tối nay cái bản di chúc kia có thể phát sinh hiệu lực pháp lý chính thức, cho dù Đường Tư Vũ biết rõ Đường Hùng thật sự không ổn, ngày mai cô có gấp gáp quay trở lại, cô vẫn sẽ không có thời gian để thay đổi mọi thứ nữa.

 

“Mẹ, còn cha thì sao? Ông ấy thực sự không còn cơ hội cứu nữa sao?”

 

Đường Y Y, là con gái của Đường Hùng, đương vẫn còn tình cảm cha con, mắt cô ta giờ đã đỏ hoe vì khóc.

 

Khưu Lâm để mặc con gái mình khóc, để người ngoài nhìn vào thì thấy có vẻ thực tế hơn.

 

“Tình trạng của cha con rất nghiêm trọng, đã được cấp cứu. Trong khi chờ ông ấy bình phục, hãy ở lại với cha con đêm nay!”

 

Khưu Lâm nói xong, vỗ về con gái, nhưng trong mắt lại không có một cảm giác bi thương nào, ngược lại có một sự lạnh lẽo.

 

Đường Hùng kiểu gì cũng không ngờ được rằng mình sắp rời khỏi thế giới này trước khi lập di chúc chính thức!

 

Bảy giờ tối, Lão Từ không yên lòng đi tới bệnh viện, nhìn Đường Hùng sau: khi phẫu thuật, đây là người sống sao! Sắc mặt tái nhợt đến người khác nhìn vào mà không thể chịu nổi, cả người như không có sinh khí, vô cùng già nua.

 

“Phu nhân, người đã thông báo cho đại tiểu thư chưa?”

 

Lão Từ không khỏi nhắc tới, ông nghĩ, Đường tổng lúc này hẳn là hy vọng cô con gái lớn yêu quý nhất cũng ở bên ông.

 

Khưu lâm lập tức giả bộ như vừa mới nghĩ đến: “Tôi vừa rồi rối quá, vậy mà quên mắt.”

 

“Vậy người gọi điện thoại luôn cho đại tiểu thư đi! Đại tiểu thư về nước chắc cũng chỉ mắt chút thời gian thôi, Đường tổng bệnh tật đã thành ra như thế kia, đại tiểu thư mà biết chuyện, chắc hẳn rất buồn đấy.”

 

Lão Từ nói xong, liền muốn tự bản thân thông báo cho Đường Tư Vũ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.