Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 517



Khưu Lâm biết cô sẽ đưa ra yêu cầu như vậy, bà lập tức cười từ chối: “Tư Vũ, làm một cổ đông nhàn hạ không làm, muốn vào hệ thống quản lí làm gì chứ? Suy cho cùng, thế mạnh của con chính là ngành piano!”

 

Bà ấy nói như vậy, cũng mang ý là một loại châm chọc.

 

Đường Tư Vũ không hề lùi bước: “Bởi vì tôi không hiểu rõ công ty, cho nên tôi cần phải hiểu sâu về công ty hơn nữa, tôi đã đầu tư 30% vốn cổ phần vào đó, nếu tôi không tham gia quản lý công ty thì lòng tôi sẽ cảm thấy không an tâm cho lắm.”

 

Sắc mặt Khưu Lâm có chút thay đổi, cũng không giữ được bình tĩnh, bà đành nói với giọng hơi cứng rắn: “Tư Vũ, chuyện này dì không thể đồng ý, công ty không phải là nơi vui chơi, nếu con thấy rảnh, có thể tìm những việc khác làm, công ty không phải là nơi con tiêu khiển.”

 

Đường Tư Vũ chế nhạo: “Thân là một cổ đông, tôi còn không được tham gia quản lý sao? Nếu tôi phải can thiệp vào quản lý của công ty thì sao?”

 

“Cô….” Khưu Lâm hơi tức giận mà nạt lên.

 

Các cổ đông bên cạnh run lên, họ không ngờ Đường Tư Vũ xuất hiện, sau đó ngang nhiên công khai đối đầu với Khưu Lâm.

 

Đường Y Y cũng rất tức giận: “Này, Đường Tư Vũ, cô đừng có được voi đòi tiên mà quá đáng như vậy.”

 

“Đây là yêu cầu của tôi. Tôi muốn một vị trí ít nhất là tổng giám đốc.” Đường Tư Vũ nói một cách bình tĩnh, cô không muốn toàn bộ công ty bị kiểm soát bởi Khưu Lâm.

 

Khưu Lâm nhìn cô với vẻ mặt không thiện ý: “Chuyện này cứ để cổ đông quyết định, dì không thể quyết định một mình.”

 

“Không, tôi có tiếng nói cuối cùng.” Đường Tư Vũ liếc nhìn các cổ đông có mặt, có ai không phải là người của Khưu Lâm đâu chứ?

 

“Thứ hai tuần sau, nhờ Khưu tổng sắp xếp vị trí cho tôi, nếu dì không có thời gian sắp xếp thì tôi sẽ tự động sa thải một người quản lý, và do tôi tự làm.” Nói xong, Đường Tư Vũ đứng dậy, chào tất cả các cổ đông: “Tôi còn có việc phải đi trước.”

 

“Cô…” Khưu Lâm tức giận nhìn cô đi ra khỏi bàn.

 

Bà không bao giờ ngờ rằng Đường Tư Vũ lại mạnh mẽ đến vậy, đây thực sự là một con người khác với Đường Tư Vũ mà bà biết trước đây.

 

Đường Tư Vũ trở lại xe dưới sự hộ tống của vệ sĩ, trong mắt cô thoáng qua một tia oán hận, từ nay về sau cô sẽ không bao giờ để Khưu Lâm cảm thấy sống dễ dàng.

 

Trong phòng làm việc.

 

Khưu Lâm vừa bước vào cửa, bà tức đến tím mặt đỏ tai, liền đi đến chỗ của bà, đập mạnh lên bàn: “Đường Tư Vũ thật thâm độc, cô ta còn dám công khai tuyên chiến với mẹ.”

 

“Mẹ, chúng ta phải làm sao đây? Lễ nào để cho cô ta kiêu ngạo như vậy sao?”

 

Đường Y Y nghiến răng, hiện tại cô cũng rất tức giận, Đường Tư Vũ cơ bản không hề để mẹ con họ trong mắt.

 

“Ý đồ của Đường Tư Vũ là gì, mẹ biết rất rõ, cô ta muốn độc chiếm công ty của chúng ta, cô ta muốn bắt nạt mẹ sao.”

 

Khưu Lâm nắm chặt tay: “Hừ! Mẹ phải chuyển tài sản càng sớm càng tốt, làm cho công ty phải thua lỗ. Mẹ phải làm cho toàn bộ quyền sở hữu cổ phần của Đường Tư Vũ phải bốc hơi không còn gì.”

 

Xe của Đường Tư Vũ cũng lái đến công ty của Hình Liệt Hàn, cô vừa bước vào văn phòng.

 

Hình Liệt Hàn vừa bước ra khỏi cuộc họp, anh lập tức đi đến chỗ cô với vẻ lo lắng, nắm vai và nhìn vẻ mặt của cô: “Em có bị dọa không?”

 

Đường Tư Vũ mím môi cười: “Anh quá coi thường em rồi, em làm sao có thể sợ hãi?

 

Em đã nói với Khưu Lâm, em muốn vào bộ phận quản lý, bà ấy liền gạt bỏ.”

 

“Thực ra, anh không muốn em làm việc này. Làm như vậy quá nguy hiểm. Anh không yên tâm để em làm việc trong tập đoàn Đường Thị.” Hình Liệt Hàn nhíu chặt lông mày.

 

“Em sẵn sàng chấp nhận mạo hiểm. Chỉ cần em lấy lại được công ty của cha, em sẵn sàng làm bất cứ điều gì có thể.”

 

Đường Tư Vũ cắn môi, quan trọng nhất là cô phải tìm ra nguyên nhân cái chết của cha mình và cô chỉ có thể bắt đầu từ tay Khưu Lâm.

 

Hình Liệt Hàn biết rằng hận thù của cha cô chỉ có thể xóa bỏ hoàn toàn khi Khưu Lâm thú nhận tội lỗi của mình, nếu không, những tổn thương sẽ theo cô mãi mãi không thể nào xóa bỏ, cô cũng không thể thực sự có lại được hạnh phúc như trước đây.

 

Anh thực sự hy vọng rằng Đường Tư Vũ có thể giống như lúc anh vừa mới gặp, cô nắm tay con trai mình cùng đi qua một cuộc sống bình yên, không có phiền não, không lo lắng đau đớn.

 

Nhưng bây giờ, tất cả những điều này cần có thời gian, và người làm tổn thương cô ấy phải thú nhận tội lỗi.

 

Nếu cô muốn trả thù theo cách của mình, thì anh sẽ làm mọi thứ trong khả năng của mình để giúp Tư Vũ và để cô thực hiện thành công những gì mà cô muốn làm.

 

“Được, anh sẽ sắp xếp cho em một trợ lý tốt nhất bên cạnh anh, cũng như vệ sĩ để bảo vệ em, anh sẽ là chỗ dựa vững chắc nhất của em. Dù có chuyện gì xảy ra, anh sẽ cùng em gánh vác.” Hình Liệt Hàn nhìn vào mắt cô nói một cách kiên định.

 

Trong lòng Đường Tư Vũ trào lên một nỗi niềm ấm áp, từ đầu đến cuối cho dù cô có làm gì, anh cũng vững vàng đứng về phía cô, bảo vệ và làm chỗ dựa cho cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.