Ôn Lệ Thâm nhìn ý cười trong mắt cô, căn bản là không hề có ý tức giận, cũng không có gì khiến tâm tình của cô ảnh hưởng cả, trong lòng anh mới thả lỏng một chút: “Từ giờ trở đi không cho phép em dùng ipad, điện thoại lên mạng.”
“Không sao, anh cứ để em xem đi mà! Em cam đoan sẽ không tức giận, cũng sẽ không để nó ảnh hưởng đến tâm trạng.”
Trong lòng Tô Hi vẫn rất hiếu kỳ.
Ôn Lệ Thâm kiên trì lắc đầu: “Không cho nhìn.”
“Xin anh đó, cho em xem một chút, anh không cho em nhìn, trong lòng em vẫn sẽ suy nghĩ, kiểu này cũng sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của em đó! Em tin anh, tin chồng của em.”
Tô Hi giơ tay lên, cực kỳ thành khẩn nói.
Ôn Lệ Thâm suy nghĩ có ghen mà tức giận không, sao biết được, mạch não của Tô Hi thật kỳ lạ, còn muốn xem nữa.
Tô Hi chắp hai tay vào nhau xin anh: “Cho em xem ipad đi có được không vậy?”
Ôn Lệ Thâm có chút bất đắc dĩ với cô: “Đồng ý với anh, em xem mấy tin này, không được tức giận, nếu như tức giận thì đừng xem.”
“Em cam kết sẽ không tức giận, em chỉ muốn xem truyền thông viết như thế nào thôi, em cũng phải xem nữ nghệ sĩ kia một chút, da mặt cô ta dày như thế nào.”
Tô Hi tức giận là giận ở chỗ này, cái con ả Lục Y San này cũng quá phận rồi, thế mà cũng dám lợi dụng chồng của cô.
Ôn Lệ Thâm cười phốc một tiếng, đưa ipad cho cô, Tô Hi cầm lên, bắt đầu tìm kiếm, tìm thấy một đống thông tin và hình ảnh liên quan đến việc này, Tô Hi còn nhìn thấy nhiều người nói lúc trước Lục Y San đạt được vai diễn nào đó cũng là Ôn Lệ Thâm ở trong tối âm thầm giúp đỡ hay không, nói phía sau cô ta có núi dựa lớn, sau này còn muốn xuất ngoại để thay đổi hình tượng hay không?
Tô Hi ngược lại rất bình tĩnh xem mấy tin tức này, một chút cũng không tức giận, cô đã lăn lộn ở cái giới giải trí này nhiều năm như thế, cũng đã quen với những thủ đoạn lẫn lộn kia, nhìn vào là thấy được.
Đặc biệt cô ta Lục Y San này cũng rất già mồm, vậy mà còn đăng một câu: “Cái gì tôi cũng không biết, đừng hỏi tôi.”
Tô Hi cười lạnh một tiếng, người đàn bà này, da mặt còn dày hơn so với tưởng tượng.
Mà bây giờ ở giữa đồng hiểu lần này cô ta còn làm như là cô ta mới là người thiệt thòi vậy.
Tô Hi cũng trông thấy dưới Weibo của cô ta có một đống fan hâm mộ nhảy vào an ủi các thứ, cô ta đăng lên một câu, mọi chuyện đều náo nhiệt.
Đăng xong cây kia, đám fan hâm mộ của cô ta như là biết được sự thật vậy. Ôn Lệ Thâm bưng ly sữa bò đến bên môi cô, cô cần lấy uống nửa cốc, quay đầu lại nhìn Ôn Lệ Thâm: “Anh định giải quyết việc này thế nào?”
“Anh muốn tra rõ chuyện này, khẳng định là có người phía sau giỏ trò, nếu như tra ra được ai làm, anh sẽ cho kẻ đó phải trả giá đắt.”
“Ừ! Cứ làm như vậy đi, để cô ta biết nặng nhẹ.”
Tô Hi đồng ý.
“Được, đừng xem nữa, ăn bữa sáng trước đi.”
Ôn Lệ Thâm nhìn cô náo loạn một hồi, đem ipad cất đi.
Tô Hi đành phải cùng anh ăn bữa sáng, Tô Hi lấy miếng bánh mỳ, hạ dao rất mạnh, giống như miếng bánh này là Lục Y San kia vậy.
Ôn Lệ Thâm đưa tay qua, cầm đĩa của cô sang, thay cô cắt gọn gàng, lại đưa cho cô: “Vẫn tức giận à?”
Tô Hi gật đầu: “Có một chút!”
“Đừng giận nữa, anh sẽ xử lý sạch sẽ mấy chuyện này.”
“Em giận chính là có người dám giở trò trên người anh, anh là của em.”
Tô Hi bá đạo nói.
Ôn Lệ Thâm cười một tiếng: “Đúng, anh là của em, đời này cũng chỉ là người của em.”
Đáy mắt Tô Hi có ý cười, cô hoàn toàn tin tưởng, không có một chút hoài nghỉ gì đối với chồng của cô.”
Cho dù bây giờ cô mang thai, vừa rồi trên mạng cũng thấy máy người kia nói, chính là vì cô mang thai, nên Lục Y San kia mới có cư hội thừa dịp chen chân vào.
Cho dù cô mang thai cô cũng tin tưởng người đàn ông này sẽ không ra ngoài ăn vụng.
Ăn điểm tâm xong, Ôn Lệ Thâm cũng không đi mà ngồi ở đó, chỉ ở nhà cùng cô, trợ lý của anh cũng đã đem chuyện chuyện, tất cả các hot search liên quan áp xuống.