Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 5



Chương 5

Chín giờ sáng hôm sau Tô Lam mới tỉnh lại, lúc tỉnh lại, trên người vẫn còn cảm giác đau đớn như bị xé rách, dường như bị thứ gì đó nghiền qua vậy, không có chỗ nào là ổn cả.

Người đàn ông hôm qua hung mãnh quá rồi!

Cô quả thật có chút không chịu nổi.

Cô miễn cưỡng chống tay ngồi dậy, lúc xuống giường, hai chân còn hơi run run.

Đi tắm, lúc này cô mới phát hiện trên người nhiều chỗ xanh tím, có chỗ là do cấu véo, có chỗ là vết hôn.

“Biến thái!” Khi Tô Lam lẩm bẩm câu này, phát hiện quần áo của bản thân đã bị tên đàn ông kia xé rách, cô không thể không nhờ đến sự giúp đỡ của nhân viên phục vụ khách sạn.

May là cô ở phòng tổng thống, phục vụ cực kì chuyên nghiệp.

Mượn được quần áo của nhân viên, cô vội vàng rời khỏi nơi này.

Phòng làm việc của chủ tịch tập đoàn Dark Reign Trong phòng làm việc được trang trí tinh tế, ngăn nắp sạch sẽ, không thể tìm được góc nào lộn xộn, cũng chẳng thể tìm ra chút khuyết điểm nào.

Trên bàn làm việc hình vòng cung bày ba chiếc máy tính.

Quan Triều Viễn ngồi trước bàn làm việc, màn hình mấy chiếc máy tính đều tối đen, từ sáng đến giờ anh không thể tập trung làm việc, cả đầu đều là người phụ nữ đánh bậy đánh bạ lên nhầm giường cùng anh tối qua.

Thư kí Doãn Cẩn đi vào: “Chủ tịch Quan, anh Tìm tôi”

Doãn Cẩn là người đứng đầu đoàn thư kí của Quan Triều Viễn, hai mươi tám tuổi, vừa tốt nghiệp đại học liền gia nhập tập đoàn Dark Reign, cũng coi như là nhân viên kì cựu của anh.

“Cậu giúp tôi tìm một người” Quan Triều Viễn lấy điện thoại, mở một tấm ảnh ra.

Người trên tấm ảnh là Tô Lam, tối hôm qua, Quan Triều Viễn ác ý chụp lại tấm hình khỏa thân của Tô Lam, chẳng qua tấm ảnh đưa cho Doãn Cẩn xem đã qua cắt sửa, anh còn lâu mới đưa ảnh khỏa thân của người phụ nữ của mình cho người khác xem!

Doãn Cẩn đi tới, đón lấy điện thoại của Quan Triều Viễn, mắt liền trợn tròn!

“Phu… Phu… Phu…

“Phu cái gì mà phu? Cậu đi điều tra toàn bộ tư liệu về người phụ nữ này cho tôi!” Quan Triều Viễn nhíu mày ra lệnh.

“Chủ tịch Quan, đây không phải phu nhân sao?” Doãn Cẩn coi như đã bình tĩnh trở lại.

Trước kia, việc kết hôn của Quan Triều Viễn là do Doãn Cẩn một tay phụ trách, đương nhiên Doãn Cẩn đã từng gặp Tô Lam rồi.

“Phu nhân?” Quan Triều Viễn có chút không hiểu.

“Chủ tịch Quan, anh quên rồi sao? Một năm trước, anh và phu nhân đã đăng kí kết hôn rồi, sau đó liền để cô ấy ở mãi trong biệt thự bên khu Rainbow.

Hai tay Quan Triều Viễn chống lên bàn “rầm”

một tiếng, cặp mắt sác lạnh bản ánh nhìn giận dữ về phía Doãn Cẩn: “Cậu bảo người phụ nữ trong bức ảnh này là vợ tôi?”

Đương nhiên Quan Triều Viễn chưa từng gặp Tô Lam, hôn sự này không phải do anh Tình nguyện, vì thế, đến đăng kí kết hôn cũng không đi Vốn dĩ đăng kí kết hôn cần đích thân tới, nhưng với thân phận của anh, người của Cục dân sự cũng chắng dám làm gì!

Vì thế, cho tới tận bây giờ, anh cũng không biết vợ của mình trông như thế nào, thậm chí, còn quên mất là mình đã kết hôn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.