Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 708



Chương 708


Tháng mười hai âm lịch trời đông giá rét, trời về đêm càng lạnh.


Tô Lam tắm xong lập tức chui vào trong chăn, trong chăn ấm áp dễ chịu, cực kỳ thoải mái.


Quan Triều Viễn mặc đồ ngủ khả dày, anh ôm Tô Lam vào lòng.


“Tô Lam, anh có chuyện muốn bàn với em”


“Chuyện gì mà nghiêm túc vậy?” Tô Lam nhướng mắt, đây là lần đầu tiên Quan Triều Viễn nói chuyện với cô bằng giọng điệu nghiêm túc thế này.


“Ngày mai anh đưa em về nhà họ Mục ăn Tết nhé, được không?”


“Nhà họ Mục? Nhà Hắc Thổ?”


“Ừm, cậu anh đã gọi điện mấy lần, hỏi anh năm nay có thể đón Tết bên nhà ông ấy không.”


“Trước kia anh đón Tết ở đâu? Không ra nước ngoài đón Tết cùng bố mẹ anh sao?”


Tô Lam rất tò mò.


“Nước ngoài không đón Tết Nguyên Đán, thi thoảng anh mới sang một lần, phần lớn thời gian đều ở bên nhà cậu.”


Tô Lam lộ vẻ khó xử, theo lý mà nói, cô lấy Quan Triều Viễn thì đã là người nhà người ta, đón Tết đương nhiên phải theo nhà họ Ön.


Nhưng cô lại không yên tâm Tô Kiềm Mặc ở bên này.


“Sao vậy, em không muốn đi à?”


“Không phải không muốn đi, hai chúng ta qua bên đó, vậy Kiêm Mặc phải làm sao?”


Đây mới là điều Tô Lam lo lắng nhất.


“Để cậu ấy đi cùng chúng ta là được.”


Quan Triều Viễn thấy không có vấn đề gì, dù sao anh cũng đã coi Tô Kiêm Mặc là thành viên trong gia đình từ lâu.


“Như vậy có được không?”


Tuy Tô Lam không muốn bỏ lại Tô Kiếm Mặc, nhưng trong lòng cô biết rõ làm gì có ai đi đón Tết còn dẫn theo em trai!


Cô đã làm dâu nhà người còn dẫn em trai theo, nếu chỉ ở đây thì không sao, nhưng bên kia là nhà cậu của Quan Triều Viễn!


Cũng may bố mẹ Quan Triều Viễn không ở đây, chứ nếu ở đây thì cũng khiến họ ghét.


“Không có gì không được cả, bên nhà cậu anh cũng không có nhiều quy củ. Chẳng lẽ lại để Kiếm Mặc ở nhà một mình?”.


“Nói thì nói như vậy, nhưng em cũng lo Kiêm Mặc không thoải mái, lại không quen biết ai, đến đó cũng khó xử”


Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!


Tô Lam chậm rãi thở dài.


“Đến nhiều chẳng phải sẽ quên sao? Sau này mọi người đều là người một nhà, bố mẹ anh không ở đây, chỉ có cậu thôi. Được rồi, quyết định vậy đi.”


“Để mai em thương lượng với Kiêm Mặc.”


“Ừm, được, ngủ thôi cục cưng của anh! Thân mật nào!”


“Lại bắt đầu không đứng đắn!”


“He he!”


Hai người lại bắt đầu chuyện bắt buộc phải làm vào buổi tối.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.