Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1035



Chương 1035

“Cho chúng tôi ra ngoài! Các người thật quá đáng!”

“Đúng vậy! Chúng tôi đến trung tâm thương mại để đi dạo! Các người bị thất lạc con thì liên quan gì đến chúng tôi?”

“Chúng tôi còn có việc! Làm chậm trễ việc của chúng tôi thì các người có gánh vác nổi trách nhiệm này không?”

Ở cửa ra vào có rất nhiều người đến đây mua sắm đang bắt đầu la hét.

Bởi vì hoạt động của bọn họ bị hạn chế nên đương nhiên rất không vui.

Nhân viên của trung tâm thương mại vội vã đến giao tiếp, người có thể đến nơi này mua sắm đều là người có khối tài sản không nhỏ, không ai có thể đắc tội nổi với họ.

“Mẹ tôi lên cơn hen suyễn! Chúng tôi phải lập tức ra khỏi đây!” Một người trẻ tuổi đang đỡ một người phụ nữ hơn năm mươi tuổi, người phụ nữ hơn năm mươi tuổi này đã thở gấp.

“Mau đi báo với sếp Ôn, chỗ tôi không chống đỡ được nữa!” Người phụ trách vội vàng nói với trợ lý bên cạnh.

Giờ phút này Tô Lạc Ly và Ôn Khanh Mộ đều đang ở trong một phòng làm việc. Tất cả mọi người đã đi khám xét toàn bộ trung tâm thương mại, bởi vì trung tâm thương mại rất lớn và bên dưới còn có rất nhiều nhà kho, nên việc tìm kiếm quả thực không dễ dàng, có thể sẽ tốn rất nhiều thời gian.

Họ vẫn đang lo lắng chờ đợi.

“Sếp Ôn! Hiện tại khách hàng bị bao vây trong trung tâm thương mại rất không hài lòng, anh thấy nên giải quyết như thế nào?”

Trợ lý của người phụ trách vội vàng chạy tới.

“Muốn bao nhiêu tiền thì bồi thường cho bọn họ là được!”

Ôn Khanh Mộ thật ngông cuồng.

“Nhưng có một khách hàng lên cơn hen suyễn, đây quả thực không phải là vấn đề bồi thường.”

Tô Lạc Ly đứng dậy, kể từ khi xảy ra chuyện đến giờ, trung tâm thương mại đã bị phong tỏa ba tiếng rồi. “Chồng à, hay là để họ đi đi, hung thủ không thể nào bế con chúng ta và đi ra ngoài bằng cửa chính được, phải không?”

Ôn Khanh Mộ bắt đầu vắt óc suy nghĩ.

“Nếu ầm ĩ đến nỗi gây chết người thì sẽ không ổn, điều này không tốt cho anh, em và cả danh dự của Tập đoàn Dark Reign. Dù sao thì mạng người rất quan trọng, chúng ta không thể ỷ mình có tiền, vì con trai mình mà khiến người khác thiệt mạng được phải không?”

“Thả người ra, tôi đi cùng anh.”

Ôn Khanh Mộ nhấc chân đi ra ngoài.

Tô Lạc Ly không đi theo mà tiếp tục chờ đợi trong phòng làm việc, cô tin rằng Ôn Khanh Mộ sẽ có cách.

Doãn Cẩn cũng đi theo bên cạnh Ôn Khanh Mộ.

“Sếp Ôn, các vệ sĩ nói hiện tại vẫn chưa tìm được cậu chủ nhỏ, hơn nữa cũng không nghe thấy tiếng khóc, nên làm gì bây giờ?”

“Lập tức thả những người trong trung tâm thương mại ra, chỉ mở một lối ra và tiến hành kiểm tra từng người một, đặc biệt là những người đẩy xe đẩy hoặc bế trẻ em, không được bỏ sót bất kỳ ai!”

Ánh mắt Ôn Khanh Mộ lóe lên tia sáng lạnh như băng, dám động đến con trai của anh, đây chính là đứa trẻ mà Tô Lạc Ly suýt mất mạng mới sinh ra được!

Ai dám động đến con trai của anh, anh dám khiến kẻ đó phải chết!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.