Chương 1123
Tối đến vài anh em lâu rồi không gặp uống rượu chúc mừng, Giản Ngọc trở về là chuyện vui, mọi người đều uống thoải mái, chẳng bao lâu sau vừa ca vừa nhảy, nói cười vui vẻ.
Lý Như Kiều ngồi giữa đám đàn ông hiển nhiên hơi không hợp lắm nhưng cô ấy đã quen rồi, cộng thêm mọi người đã chơi với nhau mấy năm, mọi người không ai xem cô ấy là con gái.
Uống nhiều rượu rồi nên Giản Ngọc cầm ly rượu đứng lên đi tới cửa sổ, tiện thể mở hé ra.
Tối nay ánh trăng rất đẹp.
Mắt Lý Như Kiều cứ nhìn sang chỗ Giản Ngọc liên tục, hôm nay cô ấy cũng hơi lạ lạ.
“Ớt Nhỏ, hôm nay cậu sao vậy? Sao cứ õng ẹo như con gái vậy!” Chuột vỗ vai Lý Như Kiều.
“Nói lung tung gì đó hả? Vốn dĩ tôi là con gái mà?” Lý Như Kiều bực mình.
“Ui chao, cuối cùng Ớt Nhỏ của chúng ta cũng nhận mình là con gái rồi! Chuyện lạ nha!” Chuột trêu.
Tất cả mọi người đều cười phá lên.
“Vốn dĩ tôi là con gái mà!” Lý Như Kiều vỗ đùi: “Hôm nay tôi chính thức tuyên bố từ nay về sau mọi người không được xem tôi là con trai nữa, tôi là con gái!”
“Cậu còn nói cậu là con gái, cậu tự nhìn xem cậu giống con gái chỗ nào, ngực phẳng như vậy, còn chẳng to bằng tôi nữa!” Đại Tráng khoa tay múa chân càng làm mọi người cười to hơn.
Trận cười này làm Lý Như Kiều hơi bực mình.
“Đừng ăn nói lung tung, tôi còn trẻ, vẫn còn phát triển được!”
Bình thường mọi người không xem cô ấy là con gái nên nói chuyện rất thoải mái.
“Ớt Nhỏ, sao hôm nay cậu lạ vậy? Cứ nhìn đại ca mãi, có phải cậu thích đại ca rồi không?” Mặc dù Binh Binh bị cận nhưng lại tinh mắt hơn bất kỳ ai.
“Mẹ ơi! Binh Binh, cậu bốn mắt mà sao còn tinh mắt hơn chúng tôi nữa vậy!”
“Ai, ai thích đại ca?” Giọng Lý Như Kiều lập tức nhỏ đi nhiều, mặt cũng đỏ lên.
“Mọi người nhìn này, Ớt Nhỏ đỏ mặt! Bị tôi nói trúng tim đen rồi đúng không?” Binh Binh chỉ vào mặt Lý Như Kiều nói.
Tất cả mọi người đều nhìn sang gương mặt đã nóng ran của Lý Như Kiều.
“Ớt Nhỏ, nếu cậu thích đại ca thật thì tóm lấy đại ca đi! Nếu cậu tóm được đại ca thì chứng minh cậu là con gái, chúng tôi sẽ gọi cậu là chị dâu nữa!” Chuột xúi giục.
“Anh nói thật không?” Lý Như Kiều chợt thích thú.
“Đương nhiên là thật rồi, tôi lấy ly rượu này để thề!” Chuột cầm ly rượu trước mặt mình lên uống hết.
Mọi người đều sôi nổi xúi Lý Như Kiều.
Lý Như Kiều nhìn sang Giản Ngọc đang đứng gần đó: “Đúng là tôi thích đại ca.”
“Vậy cậu còn ngơ ra đó làm gì? Sang đấy nhanh đi! Lựa ngày không bằng gặp ngày! Đêm nay động phòng liền!”
Lý Như Kiều cũng uống khá nhiều rượu rồi, nghe mọi người nói, lập tức thấy tràn trề năng lượng.
Cô ấy suy nghĩ thật kỹ rồi cầm ly lên rót đầy rượu, đứng dậy đi về phía Giản Ngọc.
“Tôi nói giỡn mà cậu ấy đi thật à?” Chuột thì thầm.
Tất cả mọi người đều nhìn hai người như đang xem kịch.