Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1140



Chương 1140

“Nhiệm vụ gian khổ gì cơ?”

“Nhiệm vụ theo đuổi đại ca trở về, nếu đại ca thật sự là vì người phụ nữ này, vậy thì cô cướp đại ca về, chẳng phải anh ấy sẽ không giải tán chúng ta nữa sao?”

“Đúng vậy, đúng ta cứ tìm hiểu dựa theo người phụ nữ này, có lẽ sẽ tìm được nơi mà đại ca đến.”

“Cũng đúng!” Lý Như Kiều lại trở nên phấn khích.

Trong khi họ đang thảo luận về việc làm thế nào để theo đuổi Giản Ngọc trở về thì Giản Ngọc đã về tới Crystal.

Tô Lạc Ly hơi ngạc nhiên khi thấy Giản Ngọc đã về.

“Anh, anh về đúng lúc lắm, ngày tổ chức hôn lễ của bọn em vừa được ấn định thì anh đã về rồi!”

“Ngày tổ chức hôn lễ đã được ấn định?” Giản Ngọc cũng khá bất ngờ, anh ta chỉ mới đi chưa đầy một tháng.

“Đúng vậy, đã ấn định rồi, thời gian không còn nhiều nữa, vừa hay anh đã về, có người phải bận rộn rồi.” Tô Lạc Ly nói đùa.

“Bận một chút cũng tốt, Tiểu Mộ đâu?”

“Mấy hôm nay anh ấy đi công tác rồi. Ngày cưới đã được ấn định, bên công ty có một số việc không thể bỏ, anh ấy cũng phải đẩy nhanh tiến độ công việc. Chắc anh mệt rồi nhỉ? Lên lầu nghỉ ngơi chút đi.”

Giản Ngọc khẽ mỉm cười, trên gương mặt tràn đầy vẻ mệt mỏi, “Vậy anh lên lầu nghỉ ngơi đây.”

Tô Lạc Ly không nói gì nữa, nhưng cô cảm thấy Giản Ngọc cứ là lạ.

Hôn lỗ của Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly đã được ấn định vào ngày hai mươi tám tháng sau.

Tô Lạc Ly dừng mọi công việc trong tay, yên tâm chuẩn bị làm cô dâu, cô cũng bắt đầu chuẩn bị cho hôn lễ của mình.

Ba ngày sau khi Giản Ngọc trở lại đây, nhóm Lý Như Kiều đã tìm được đến tận nơi này.

Mấy người ngồi xổm ở trong góc tường.

“Tôi điều tra rồi, chính là nơi này.” Kiểm soát viên kỹ thuật Binh Binh lại một lần nữa thể hiện tài năng ưu việt của mình.

“Ớt Nhỏ, vậy chúng tôi giao hết cho cô đấy!”

“Ừm, các anh yên tâm, thấy thần giết thần, gặp quỷ giết quỷ, tôi nhất định sẽ đưa đại ca ra đây!” Ánh mắt của Lý Như Kiều rất kiên định.

“Mang điện thoại di động theo, nếu có chuyện gì thì có thể kịp thời liên lạc với chúng tôi!”

“Được!”

Mấy người xếp chồng tay lên nhau, họ chưa từng đoàn kết như lúc này!

Ngày thường chỉ cần không phải trộm mộ thì họ luôn đánh nhau ầm ĩ trong biệt thự, bây giờ lại đoàn kết hơn bao giờ hết.

Lý Như Kiều đeo ba lô đi về phía cổng lớn, người gác cổng lập tức ngăn cô ta lại.

“Cô là ai? Tới đây làm gì?”

Hai mắt Lý Như Kiều chớp chớp.

“Tôi tìm Giản Ngọc!”

“Tìm anh Giản?” Người gác cổng nhìn nhau.

Giản Ngọc là khách quý ở đây, bọn họ cũng không dám thờ ơ.

“Cô đợi ở đây một lát, để tôi đi thông báo một tiếng.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.