Chương 1211
“Không có chuyện gì đâu ạ. Ồ, không, có đó ạ!”
“Rốt cuộc là có hay không?” Lý Như Kiều nói vậy khiến Tô Lạc Ly cũng bối rối: “Có chuyện gì em cứ nói đi, sau này chúng ta là người một nhà, không cần phải ấp úng.”
“Chị Lạc Ly, thật ra thì…” Lý Như Kiều cũng không biết nên nói thế nào, môi trường sống của cô từ nhỏ đến lớn thật sự quá đơn giản, cô cũng không có nhiều kinh nghiệm trong việc đối nhân xử thế.
“Ớt Nhỏ, em sao thế? Em tìm anh ấy có chuyện gì, là chuyện rất quan trọng sao?” Tô Lạc Ly cũng rất nghi hoặc, Lý Như Kiều tìm Ôn Khanh Mộ thì có chuyện gì?
“Chị Lạc Ly, em thật sự xin lỗi.”
“Xin lỗi? Em đang xin lỗi chị sao? Em làm chuyện gì có lỗi với chị chứ? Đứa bé này, sao hôm nay em cứ ấp úng mãi thế, em khiến chị bối rối quá.” Tô Lạc Ly cực kỳ khó hiểu.
“Ai da, vậy em nói thật luôn nha. Đứa bé này là con của em và đại ca, em muốn nuôi con cùng đại ca, em không muốn giao con bé cho ai khác!”
Lý Như Kiều thật sự quá mệt mỏi, chỉ đành nói ra sự thật.
“Đứa bé này là con của em và anh trai, đương nhiên không thể đưa cho người khác, em làm sao thế?”
“Hôm qua anh Ôn nói với em rằng muốn nhận nuôi đứa bé trong bụng em! Nhưng em nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy không nỡ, xin lỗi chị Lạc Ly.”
“Anh chị nhận nuôi?” Tô Lạc Ly cũng sững sờ khi nghe điều này.
“Là anh Ôn nói vậy đó, chị Lạc Ly, em cảm thấy chị có hai cậu con trai cũng rất tốt rồi, không cần phải sinh thêm con gái nữa. Con gái em cũng là cháu gái anh chị, cũng không khác gì con gái ruột của anh chị mà!”
“Em đang nói lung tung gì vậy?”
Lời của Lý Như Kiều khiến Tô Lạc Ly không hiểu mô tê gì, nhưng phản ứng của Tô Lạc Ly cũng khiến Lý Như Kiều bối rối.
“Chị Lạc Ly, em đâu có nói linh tinh. Thực ra em cảm thấy anh Ôn hoàn toàn không cần phải giấu chị, hai người đã có hai đứa con trai rồi, hai con trai cũng tốt mà.”
“Hai con trai rất tốt, chị cũng đâu có nói là hai con trai không tốt.”
“Đúng vậy, cho nên có con gái hay không không quan trọng.”
“Sao lại dính đến con gái? Cái này có liên quan gì đến con gái?” Tô Lạc Ly càng không hiểu.
“Bỏ đi, em nói hết với chị là được rồi, có phải dạo này chị đi khám sức khỏe không, hơn nữa chị luôn muốn có con gái.”
“Đúng là chị muốn có con gái, chị cảm thấy con trai nghịch quá, nhưng gần đây chị không đi khám sức khỏe, mỗi năm chị khám một lần, vẫn chưa đến lúc mà.”
“Không đi khám, vậy dạo này chị không đến bệnh viện sao?” Điều này khiến Lý Như Kiều bối rối.
“Có đi, đi khám thai kỳ với em đấy.”
“Lúc đi khám thai kỳ với em chị có làm kiểm tra gì không?”
Tô Lạc Ly ngơ ngác lắc đầu: “Chị đang khỏe mạnh thì kiểm tra cái gì chứ?”
“Vậy lạ thật, hình như là nói gần đi lúc chị kiểm tra thì có kết quả sức khỏe gặp vấn đề gì đó, không thể sinh con được, nhưng chị cứ muốn có con gái nên muốn nhận nuôi con gái trong bụng em.” Lý Như Kiều cúi đầu sờ bụng mình rồi nhìn Tô Lạc Ly với vẻ ngờ vực.
Lúc này Tô Lạc Ly đã hiểu ra tất cả.