Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1244



Chương 1244

Tô Lạc Ly dứt khoát mặc quần áo ở nhà xuống lầu, vừa xuống đã nhìn thấy một cô gái với vẻ mặt nhếch nhác.

Quần áo trên người cô ta có vài chỗ bị rách, mấy chỗ dính đầy bụi, tóc tai bù xù, có lẽ cũng chưa rửa mặt.

Cho dù vậy, Tô Lạc Ly vẫn có thể nhìn ra được gương mặt của cô gái này rất xinh đẹp, trong sáng, thanh tú và còn có chút lanh lợi, cho dù vô cùng nhếch nhác nhưng cũng có thể khiến người ta biết được diện mạo xinh đẹp của mình.

“Là cô tìm tôi? Người đâu, mang cho cô gái này một cốc trà sữa.” Tô Lạc Ly ngồi trên ghế sô pha, đây là nhà của cô, cô là mợ chủ nên đương nhiên phải như vậy.

Lê Thấm Thấm đã từng nhìn thấy Tô Lạc Ly trên TV, mấy năm trước cô ta đã không còn nhớ rõ dáng vẻ của Tô Lạc Ly.

“Cô chính là Tô Lạc Ly à! Còn kém hơn trên TV rất nhiều, quả nhiên các ngôi sao đều là giả dối.”

“Vậy sao?” Tô Lạc Ly khẽ mỉm cười, không để ý đến lời nói thiếu lễ độ này.

Lê Thấm Thấm ngồi đối diện với Tô Lạc Ly, người giúp việc mang một cốc trà sữa đến và đặt trước mặt cô ta, cô ta cầm lên uống hai ngụm.

“Cô tìm tôi có chuyện gì không, cô Lê?”

“Chắc cô biết tên tôi rồi chứ? Tôi tin là chồng cô đã nói với cô về tôi rồi.”

“Có nhắc tới.”

“Vậy anh ấy nói với cô thế nào?”

Lê Thấm Thấm rất tò mò về việc Ôn Khanh Mộ đã khai báo với Tô Lạc Ly như thế nào?

“Mấy năm trước anh ấy đi tìm tôi, tưởng tôi rơi xuống nước nên đã cứu được cô, cô đến phòng làm việc tìm anh ấy, cứ luôn quấy rầy anh ấy, thậm chí còn ăn nói không giữ lời, rõ ràng là bản thân thua nhưng lại không chịu thừa nhận.”

Tô Lạc Ly luôn rất bình tĩnh, cô không muốn khiến cô gái chỉ mới hai mươi tuổi này coi thường mình.

“Anh ấy đã giải thích thế nào với cô về chuyện đêm đó paparazzi chụp được cảnh tôi và anh ấy trong khách sạn?”

“Uống rượu say, sau đó anh ấy đưa cô đến khách sạn rồi về nhà, chỉ đơn giản vậy thôi.”

“Anh ấy đã nói với cô như vậy?” Lê Thấm Thấm quả thực không thể tin vào tai mình.

“Nếu không thì sao?”

“Cô cũng tin ư?”

“Tại sao tôi lại không tin? Anh ấy là chồng tôi, là bố của con tôi.”

Lê Thấm Thấm cảm thấy khó tin, cô ta lắc đầu, “Trên mạng đều nói Tô Lạc Ly cô là một người quản được chồng, nếu không thì đã không tóm gọn được Ôn Khanh Mộ, nhưng hóa ra cô chỉ là một người phụ nữ ngu ngốc ăn may mà thôi.”

Tô Lạc Ly không hề tức giận, cô cầm cốc nước lọc lên và uống một ngụm, “Cô Lê, tôi nghe nói cô sắp ra nước ngoài, vậy cô đến tìm tôi là có mục đích gì?”

Nhắc đến chủ đề này, Lê Thấm Thấm càng lộ ra vẻ đắc ý, “Tôi không thể ra nước ngoài nữa.”

“Là do chưa hoàn tất thủ tục xuất ngoại, cần tôi giúp đỡ?”

“Ha ha ha, cô có biết tôi là ai không? Cô biết bố tôi là ai không? Sao thủ tục xuất ngoại của tôi có thể chưa hoàn tất chứ? Chắc cô cũng biết tôi và chồng cô từng ngủ với nhau một đêm nhỉ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.