Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1249



Chương 1249

“Vậy cô nên biết, tôi cũng có hai đứa con trai, cô không thể vì đứa bé trong bụng cô mà khiến hai đứa con trai của tôi không có bố đúng không?”

“Cô đang so số lượng với tôi đấy à? Cô có thân phận gì? Còn tôi có thân phận gì? Tôi là cô chủ của tập đoàn Tương Lê, lát nữa cô hãy dẫn hai đứa con trai của cô rời khỏi đây, Ôn Khanh Mộ sẽ cho cô một số tiền lớn, sau đó tôi cũng sẽ bảo bố tôi phụ cấp cho cô một số tiền lớn, dù cô không quay phim cả đời cũng có thể sống không lo cơm áo.”

Khoảng cách thân phận khiến Tô Lạc Ly cảm giác mình mới là người thứ ba phá hoại gia đình người khác.

“Cô đừng nói vớ vẩn nữa, tôi sẽ không ly hôn với Ly Ly đâu!”

Ôn Khanh Mộ gầm lên với Lê Thấm Thấm.

“Cô Lê, đúng là cô là cô chủ của tập đoàn Tương Lê, nhưng chắc cô cũng biết cậu tôi là sếp Hoắc của Trang sức Hoắc Thị, hai chúng ta như nhau thôi.”

“Chỉ là Trang sức Hoắc Thị mà dám so với tập đoàn Tương Lê? Tô Lạc Ly, cô xem thường tập đoàn Tương Lê hay là đánh giá quá cao cậu cô?”

Lê Thấm Thấm tỏ ra xem thường.

Tô Lạc Ly không có gì để nói, đúng là Trang sức Hoắc Thị kém xa tập đoàn Tương Lê.

“Tôi muốn nói rằng đây là ý trời sắp đặt, ba người chúng ta nên chấp nhận số phận thì hơn.”

Tô Lạc Ly và Ôn Khanh Mộ đều không nói gì.

“Vốn dĩ tôi sắp ra nước ngoài, thế nhưng đột nhiên lại phát sinh quan hệ với anh ấy, đáng lẽ cũng chẳng có gì to tát, tôi trao lần đầu tiên cho người đàn ông tôi yêu mến, tôi cũng không cần anh ấy chịu trách nhiệm, tôi đã chấp nhận rồi, nhưng ông trời đột nhiên để tôi mang thai.”

Lê Thấm Thấm sờ bụng mình, “Đây chẳng phải là ý trời sao? Cho nên tôi nghe theo ý trời sắp đặt thì hai người cũng phải như vậy, Ôn Khanh Mộ, anh đã định là người đàn ông của em, là bố của con em!”

“Ý trời cái con khỉ! Trước giờ ông đây không tin vào ý trời!”

“Cô Lê, trước hết cô cứ ở lại đây đi, chuyện này hơi phức tạp, tôi cần suy nghĩ kỹ càng.” Tô Lạc Ly đứng dậy định đi ra ngoài.

“Đâu có phức tạp như vậy, cô chỉ cần ly hôn với Ôn Khanh Mộ, nhường vị trí lại cho tôi là được mà? Hay là cô không nỡ bỏ vị trí này?”

Tô Lạc Ly không hề tức giận, “Cô Lê, cô vừa mang thai đã biết con mình không thể không có bố, còn con tôi đã biết gọi bố rồi, tôi cũng không thể để con mình không có bố được, cho nên tất nhiên tôi cần phải suy nghĩ chu toàn.”

“Vậy được, tôi cho hai người thời gian, nhưng bố tôi không biết hành tung của tôi, hai ngày nữa ông ấy phát hiện tôi vẫn chưa về nhà thì chắc chắn sẽ đi tìm tôi, đến lúc đó chuyện không giấu được đâu.”

Tô Lạc Ly hiểu ý của Lê Thấm Thấm, cô không nói gì mà cùng Ôn Khanh Mộ đi ra khỏi phòng.

Vừa về tới phòng ngủ Ôn Khanh Mộ đã vội vàng ôm lấy Tô Lạc Ly, “Ly Ly, anh xin lỗi,.”

“Bây giờ xin lỗi còn có tác dụng gì, em biết anh cũng không muốn cô ta mang thai, đây là sự cố.” Bây giờ trách ai cũng không có ý nghĩa gì.

“Ly Ly, hay là anh tạo ra sự cố khiến cô ta bất cẩn sảy thai nhé?”

“Như thế khác gì phá bỏ con của cô ta? Khác gì hung thủ giết người?” Tô Lạc Ly không đồng ý làm như thế chút nào, “Anh tuyệt đối không được hành động thiếu suy nghĩ, nếu như anh làm thế, em nhất định sẽ giận anh.”

Ngay lúc này, điện thoại của Tô Lạc Ly reo lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.