Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1470



Chương 1470

“Cô không cần biết tôi là ai.”

“Vậy các anh bắt tôi làm gì? Tống tiền?”

“Ha ha ha…” Người kia cười phá lên: “Tôi là ma cà rồng, cần tiền làm gì chứ?”

Lúc này Tô Lạc Ly mới nhận ra rằng, mặc dù người này có mái tóc vàng, nhưng đôi mắt xanh của anh ta là vì anh ta là ma cà rồng, nếu đối phương cần tiền thì còn được, nhưng họ lại không cần tiền.”

“Mợ Ôn, trên con thuyền của chúng tôi chỉ có mỗi cô là người thôi, tất cả những người khác đều là ma cà rồng. Mà cô còn là phụ nữ, không thể đánh thắng lại chúng tôi đâu, mong là cô hãy tông minh lên, mà chúng tôi cũng chỉ cần chồng cô – Ôn Khanh Mộ thôi.”

Hóa ra là họ nhắm vào Ôn Khanh Mộ.

“Anh nói rằng chúng ta đang trên thuyền?” Bảo sao cô cứ có cảm giác hơi lảo đảo.

“Đúng vậy, vì cô là người bình thường, không thể quay về Dark Mountain với chúng tôi ngay lập tức nên chúng tôi đành phải đi thuyền vậy. Con đường này sẽ rất dài đấy, mong là cô sẽ chuẩn bị sẵn tâm lý.”

Lần đầu tiên đến thế giới của ma cà rồng, Tô Lạc Ly cũng đã đi thuyền rồi.

“Các anh không được làm hại tôi.”

“Yên tâm đi, chỉ cần cô chịu phối hợp với chúng tôi thì chúng tôi sẽ không làm hại đến cô. Chúng tôi cần chồng cô, không phải cô, nên làm hại cô cũng chẳng giúp ích gì được cho chúng tôi cả.”

“Tôi thấy trong này hơi bí, muốn đi ra ngoài đi dạo.”

“Cũng được, bữa sáng sắp được chuẩn bị xong rồi, tôi sẽ bảo người mang vào phòng cho cô.” Người kia rất thoải mái mở cửa ra cho Tô Lạc Ly.

Một cơn gió mặn của biển cả thổi vào phòng, Tô Lạc Ly đi từ trong phòng ra ngoài, quả nhiên là cô đang trên biển.

Có vẻ như những người này cũng biết rằng bây giờ đang trên biển, một người bình thường thì chẳng thể trốn đi đâu được nên cũng chẳng ai chú ý đến cô.

Tô Lạc Ly quan sát biển cả mênh mông xung quanh, sau đó lại cúi đầu nhìn xuống chân mình, cảm thấy hơi choáng váng, cô vẫn cảm thấy hơi sợ việc ngồi thuyền.

Bây giờ cô còn đang mang thai nên cũng không thể làm ra hành động gì quá kích động được. Tính ra thì bây giờ đã qua một đêm rồi, chắc chắn là Ôn Khanh Mộ đang phát điên, không biết là anh đã biết rằng cô đang trên thuyền chưa?

Cô phải để lại một dấu hiệu gì đó cho anh.

Tô Lạc Ly nhìn sợi dây đỏ trên cổ tay mình.

Hồi cô còn nôn nghén, Ôn Khanh Mộ đã phái người lên chùa để cầu sợi dây này về, nghe nói có thể phù hộ cho đứa trẻ bình an ra đời. Lúc đó Tô Lạc Ly cảm thấy Ôn Khanh Mộ quá ngây thơ, thứ này mà anh cũng tin.

Cô đứng ở boong thuyền, cẩn thận tháo sợi dây đỏ trên cổ tay ra, sau đó ném xuống biển.

Mong là lúc đi tìm cô, Ôn Khanh Mộ có thể thấy được sợi dây này.

Tô Lạc Ly giả vờ như không hề có chuyện gì xảy ra, đi về phòng. Bữa sáng đã được chuẩn bị sẵn trên bàn ăn, mà nhìn có vẻ rất phong phú.

Cô nhất định phải ăn cho thật ngon, dù sao thì bây giờ cô cũng phải ăn cho hai người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.