Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1478



Chương 1478

“Bây giờ chúng ta đổi hướng sang Rừng Zavala.” Giản Ngọc chợt đề nghị.

Ôn Khanh Mộ khó hiểu nhìn Giản Ngọc: “Đến đó làm gì?”

“Tìm lại con sói của cậu, bây giờ chúng ta không dám đuổi tới, tất nhiên họ sẽ đưa Lạc Ly đến Dark Mountain. Đến lúc đó hai người chúng ta sẽ vào hang ổ của ma cà rồng, tìm lại con sói của cậu, nói không chừng có sẽ giúp ích cho chúng ta.”

Ôn Khanh Mộ suy nghĩ cẩn thận rồi gật đầu, anh cứ thế trơ mắt nhìn họ đưa Tô Lạc Ly đi, không còn cách nào khác!

Ly Ly, em phải chờ anh…

Thuyền phía trước phát hiện thuyền của Ôn Khanh Mộ đã giảm tốc độ thì chợt phấn khích hẳn lên.

“Quả nhiên cô gái này là điểm yếu của Ôn Khanh Mộ! Chỉ thấy chút máu thôi mà đã không chịu nổi rồi!” Seven dùng ống nhòm thấy con thuyền cách họ càng ngày càng xa, nói.

“Thân là đàn ông, vì một người phụ nữ mà phải làm đến vậy, ha ha, đúng là mất mặt ma cà rồng chúng ta!” Bruce nói bằng giọng chế giễu.

Từ cửa sổ, Tô Lạc Ly cũng thấy thuyền của Ôn Khanh Mộ cách họ càng ngày càng xa, cô cũng thấy đàn cá mập đang kéo đến lũ lượt.

Bọn họ dùng máu của mình để dụ đám cá mập đến, như vậy Ôn Khanh Mộ thấy cá mập là sẽ nghĩ đến dùng máu, mà trên thuyền chỉ có một mình Tô Lạc Ly là con người.

Chắc chắn chút máu này sẽ làm Ôn Khanh Mộ hoảng sợ nên anh mới giảm tốc độ, xem ra đám người này đã hiểu rõ về họ.

Chỉ có thể đi bước nào tính bước đó.

Chẳng bao lâu sau, Villand và Seven phát hiện thuyền của Ôn Khanh Mộ chẳng những giảm tốc độ mà còn đổi sang hướng khác, điều này làm hai người hơi trở tay không kịp.

“Sao anh ta lại đổi hướng vậy, anh ta không cần vợ mình nữa à?”

“Không thể nào, chắc chắn anh ta có kế hoạch gì khác rồi, chúng ta nhất định phải đề cao cảnh giác, tranh thủ về Dark Mountain thật sớm rồi hẵng đấu với Ôn Khanh Mộ.”

Villand và Seven lại tăng công suất thuyền, họ sợ Ôn Khanh Mộ thật rồi.

Tô Kiêm Mặc bị thương nặng, Bruce ở trên thuyền chán không có việc gì làm nên đưa Tô Kiêm Mặc ra ngoài chơi. Mặc dù Tô Lạc Ly đã cố gắng ngăn cản nhưng cũng đành bất lực, thế nên vết thương của tkm vốn dĩ vài ngày là có thể hồi phục nhưng nửa tháng trôi qua vẫn chưa lành.

Thuyền chạy suốt nửa tháng, cuối cùng họ cũng được xuống thuyền, xuống thuyền không bao lâu sau đã đến Dark Mountain.

Đó là một dãy núi được bao phủ bởi lớp sương mù màu đen, Tô Kiêm Mặc nói với Tô Lạc Ly rằng từ trước đến nay gia tộc Butt ở Dark Mountain nổi tiếng là gia tộc nham hiểm gian xảo.

Được bao phủ trong màn sương đen là một toà lâu đài u ám, toà lâu đài rất lớn, trông còn lớn hơn cả hoa viên Crystal, giống như lâu đài của mụ phù thuỷ trong truyện cổ tích.

Mới vừa đến Dark Mountain, Tô Kiêm Mặc đã bị nhốt vào ngục giam, Tô Lạc Ly thì bị đưa đến một căn phòng khác, bên ngoài có người canh chừng.

Lòng Tô Lạc Ly lo sốt vó, vừa lo cho vết thương của Tô Kiêm Mặc, vừa không biết bên Ôn Khanh Mộ thế nào rồi.

Căn phòng này đầy đủ tiện nghi, xem ra đúng là họ không dám dửng dưng với mình.

Tô Lạc Ly ngồi trước bàn cố gắng tìm cách đối phó, cửa mở ra, một người đàn ông hơi lớn tuổi bước đến. Tô Lạc Ly có chút ấn tượng về người đàn ông này, hình như là ông Butt của gia tộc Butt.

“Ông Butt?”

Hiển nhiên ông Butt khá bất ngờ: “Cô Ôn vẫn nhớ tôi à?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.