Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1532



“Hai người có thể nghĩ đến cảm nhận của con trai mình một chút được không?”

“Cút ra ngoài!”

Ôn Khanh Mộ đành phải đóng cửa lại, xem ra chỉ có thể bàn bạc chuyện này vào ngày mai, vậy không bằng đi tìm Tô Kiêm Mặc, nói không chừng Tô Kiêm Mặc có thể thuyết phục Tam Tam ngủ với cậu.

“Anh nói này Kiêm Mặc…”

Ôn Khanh Mộ vừa vào cửa đã trông thấy Tô Kiêm Mặc và Daisy đang ôm nhau, hai người họ đang hôn nhau thắm thiết!

Nghe thấy tiếng động, Tô Kiêm Mặc và Daisy lập tức buông nhau ra.

Quả thực là Ôn Khanh Mộ đã mở rộng tầm mắt!

“Hai người tiến triển nhanh thật đấy!”

“Anh rể, sao anh vào mà không gõ cửa vậy!” Tô Kiêm Mặc bắt đầu có thành kiến ​​với anh rể mình.

“Kiêm Mặc à, anh nói này… thôi vậy, không quấy rầy chuyện tốt của cậu nữa.”

Ôn Khanh Mộ đi ra ngoài và đóng cửa lại, tổng cộng chỉ có mấy căn phòng! Phòng nào cũng hạnh phúc như vậy, chỉ có anh!

Anh trở lại trên gác mái trong tâm trạng rất không vui, bỗng thấy Tô Lạc Ly đang chuẩn bị đưa Tam Tam đi tắm.

“Em còn phải tắm cho con à?”

“Em không tắm cho con thì ai tắm?” Tô Lạc Ly cảm thấy câu hỏi này thật nực cười.

Ôn Khanh Mộ lập tức đi tới, dáng vẻ như đang dạy bảo, “Tam Tam là đàn ông con trai, một người phụ nữ như em luôn tắm rửa cho nó thì có thích hợp không?”

“Em là phụ nữ, nhưng em cũng là mẹ thằng bé!”

“Nó đã ba tuổi rồi, đã có ý thức về giới tính rồi! Em còn tắm cho nó ư? Em có biết như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc giáo dục giới tính tuổi dậy thì của nó hay không!”

Ôn Khanh Mộ nói rất rõ ràng mạch lạc.

“Tuổi dậy thì? Ha ha ha, con trai anh mới ba tuổi, còn lâu mới đến tuổi dậy thì!”

“Đó chính là phổ cập kiến thức về giới tính! Em chưa từng đưa nó đi nhà trẻ nên không có quyền lên tiếng! Em có biết là nhà vệ sinh trong nhà trẻ đều chia phòng riêng cho nam nữ không? Giáo viên dạy mất không rồi!”

“Vậy anh nói xem nên làm thế nào?”

“Để anh tắm cho con! Anh cũng có thể giáo dục giới tính cho thằng bé!”

Ôn Khanh Mộ sẽ không để cho Tô Lạc Ly và thằng nhóc này luôn tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy, hơn nữa loại chuyện như tắm rửa này là đãi ngộ mà chỉ có người bố là anh mới có được!

“Anh? Được rồi, anh chú ý vết thương trên người mình, đừng để bị dính nước.” Tô Lạc Ly cũng cảm thấy lời nói của Ôn Khanh Mộ rất có lý, vì vậy cô đưa khăn tắm và đồ ngủ cho anh.

Ôn Khanh Mộ thực sự dẫn Tam Tam vào phòng tắm.

Bồn tắm đã được xả nước, hơi nóng hầm hập mang lại cảm giác thật thoải mái.

“Cởi quần lót, đi vào!” Ôn Khanh Mộ vừa nói vừa xắn tay áo.

Nhưng Tam Tam lại đứng yên không nhúc nhích.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.