Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1538



Chương 1538

Ôn Khanh Mộ nghiêng mình, anh đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, từ khi Tô Lạc Ly đến gần ngày sinh dự kiến, mỗi đêm anh đều ngủ rất nông.

Anh sờ dưới mông Tô Lạc Ly, “Ly Ly, sao em lớn như vậy rồi mà còn tè dầm?”

Khi nghe thấy lời nói của Ôn Khanh Mộ, Tô Lạc Ly gần như sụp đổ, lúc này cô mới nhận ra rằng đây không phải mơ mà là thực.

“Tè dầm cái gì, em vỡ nước rồi.”

“Vỡ nước gì cơ?”

Bình thường khi Tô Lạc Ly và dì Hứa nói về chuyện sinh con, anh đều hoàn toàn rơi vào trong trạng thái mông lung.

“Vỡ nước ối rồi! Em sắp sinh rồi. Dì Hứa nói vỡ nước ối rồi thì phải nằm thẳng, anh mau đi gọi dì ấy đi!” Tô Lạc Ly thúc giục.

Lần trước mang thai và sinh con, ý thức của cô hoàn toàn rơi vào trạng thái mộng du, thậm chí còn không nhớ được rất nhiều chuyện, dẫn tới việc hiện tại cô cũng vô cùng hoảng sợ.

Vừa nghe nói Tô Lạc Ly sắp sinh, Ôn Khanh Mộ lập tức đứng dậy rồi khoác đại áo vào, chưa kịp xỏ giày mà đã chạy huỳnh huỵch xuống lầu.

Lúc này việc tất cả mọi người bị đánh thức đã không còn là vấn đề nữa.

Sau khi vỡ nước ối, cơn đau bắt đầu ập đến, một mình Tô Lạc Ly nằm trên giường, thậm chí có chút tuyệt vọng. Lẽ ra cô không nên bảo Ôn Khanh Mộ đi gọi dì Từ mà nên bảo anh ở lại cùng mình.

Không lâu sau thì Ôn Khanh Mộ đã mở cửa và quay trở lại.

“Sao anh đã về rồi?”

“Anh bảo Kiêm Mặc đi gọi rồi, cậu ấy chạy rất nhanh! Em sao rồi?”

Tô Lạc Ly ngước mắt nhìn Ôn Khanh Mộ, chẳng phải anh không đi sao? Chỉ chạy lên chạy xuống lầu thôi mà sao đầu cũng đầy mồ hôi thế này?”

“Bụng em đau quá…”

Sự thật chứng minh rằng Ôn Khanh Mộ rất sáng suốt, Tô Kiêm Mặc chạy vô cùng nhanh, dì Hứa cũng nhanh chóng mang vật dụng cần thiết tới đây để kiểm tra tình hình của Tô Lạc Ly.

“Lạc Ly, bây giờ dì tiêm thuốc giục sinh cho cháu, nhất định phải sinh đứa bé này.”

Sau khi tiêm thuốc giục sinh, cơn đau nhanh chóng ập đến.

Tô Lạc Ly đau đến nỗi túm chặt tay Ôn Khanh Mộ, mồ hôi to như hạt đậu chảy từ trên gương mặt cô xuống.

“Có tiêm thuốc giảm đau không? Đừng chỉ tiêm mỗi thuốc giục sinh thôi.”

Dì Hứa cũng mỉm cười với vẻ rất bất đắc dĩ: “Hiện tại bệnh viện có loại kỹ thuật này nhưng tôi cũng không nắm chắc cho lắm, không nên dùng tùy tiện vẫn tốt hơn.”

“Cháu… cháu có thể!”

Tất cả mọi người trong nhà đều đã dậy, Mục Chỉ Huyên cũng bắt đầu trợ giúp dì Hứa, đương nhiên đàn ông không thể vào trong phòng nên Tô Kiêm Mặc và Ôn Hạo chỉ đứng trông ở bên ngoài.

Ôn Khanh Mộ ở trong phòng cùng Tô Lạc Ly.

“Lạc Ly, mọi người đều không thể giúp em trong loại chuyện này, em phải tự mình nỗ lực!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.