Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1569



Chương 1569

“Bị chọc phát khóc rồi đúng không? Tôi biết mà!”

“Cô đừng có mà mỉa mai!” Ôn Khanh Mộ liếc Lý Như Kiều.

“Tôi mỉa mai cái gì? Tôi đang nói sự thật mà! Đúng là anh nên dạy lại cô con gái cưng nhà anh đó, con bé nói năng làm người ta tức muốn chết! Anh đã chiều con bé quá rồi!”

Người khác đều đánh giá Cửu Cửu như vậy, bao gồm của Tô Lạc Ly, cô đã từng nói với Ôn Khanh Mộ vài lần rồi nhưng Ôn Khanh Mộ luôn nghĩ rằng con gái mình không phải như vậy.

Cô bé rất đáng yêu, nói chuyện rất thú vị, miệng rất ngọt, cùng lắm là chỉ hơi ma lanh thôi.

Lúc anh ở nhà Cửu Cửu sẽ dính lấy anh, đa phần là sẽ không ở chung với Tô Lạc Ly nên từ trước đến nay Ôn Khanh Mộ chưa bao giờ thấy cảnh tượng Tô Lạc Ly và Cửu Cửu ở riêng với nhau.

“Dù sao anh cũng không thể để mọi chuyện tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng làm chị Lạc Ly tức chết!” Lý Như Kiều cũng không nói gì nữa, Giản Ngọc đã nhắc cô ấy nhiều lần rồi, đừng quan tâm đến chuyện nhà người ta.

Ôn Khanh Mộ nghe tiếng khóc của Tô Lạc Ly cũng thấy lòng đau như cắt, anh không nhớ rõ lần trước vợ anh khóc to như vậy là khi nào vì thời gian đã trôi qua quá lâu.

Anh đấm lòng bàn tay mình rồi tức giận đùng đùng quay về phòng ngủ, Cửu Cửu không chịu ngoan ngoãn đứng im, đang chuẩn bị bò lên giường, không biết lại nghĩ ra ý tưởng quái quỷ gì nữa!

“Xuống đây cho bố!”

Nhìn căn phòng ngủ lúc trước cực kỳ ấm áp mà bây giờ lại trở nên thế này, Ôn Khanh Mộ cũng cảm thấy lần này Cửu Cửu hơi quá đáng.

Cửu Cửu bỏ lên giường xoay người thấy Ôn Khanh Mộ đã về, lập tức đổi hướng giang hai tay ra.

“Bố ơi, ôm ôm!”

Nhìn bộ dạng đáng yêu của con gái, tay Ôn Khanh Mộ lại hơi ngứa, điều anh không nhịn nổi nhất là con gái anh làm nũng.

Anh cố gắng khống chế không để mình duỗi tay ra ôm cô bé!

“Xuống đây cho bố!”

Mặc dù Cửu Cửu mới ba tuổi thôi nhưng cô bé là người biết nhìn mặt đoán ý nhất nhà, thấy vẻ mặt Ôn Khanh Mộ là lạ, giọng cũng không được vui, cô bé lập tức xoay mông nhỏ trượt xuống giường.

“Bố ơi, bố sao vậy, chúng ta ra ngoài chơi được không?” Cửu Cửu lập tức chơi chiêu làm nũng với Ôn Khanh Mộ, ôm đùi Ôn Khanh Mộ lắc qua lắc lại.

“Đứng đàng hoàng cho bố!” Ôn Khanh Mộ đẩy cô bé ra khỏi người mình.

Cửu Cửu thấy Ôn Khanh Mộ dữ như vậy, bĩu môi chuẩn bị khóc, thì ra Tô Lạc Ly luôn không biết diễn xuất cũng di truyền được.

Thấy Cửu Cửu khóc, lòng Ôn Khanh Mộ cũng nhói nhói.

“Không được khóc!”

Cửu Cửu bặm môi trơ mắt nhìn Ôn Khanh Mộ.

“Hôm nay con đã biết lỗi chưa?”

Cửu Cửu lập tức gật đầu, nếu thái độ nhận lỗi này mà để Tô Lạc Ly nhìn thấy, chắc cô sẽ tức điên!

Bởi vì Cửu Cửu chưa bao giờ nhận lỗi với cô, chỉ biết tranh cãi với cô thôi.

“Sau này không được vậy nữa, có nghe chưa hả?”

Cửu Cửu bặm môi gật đầu.

“Về phòng con đi, phạt con đứng một tiếng đồng hồ! Suy nghĩ lại cho đàng hoàng!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.