Chung Nhan ở trong công ty là người thế nào chứ? Đây chính là người được gọi là báu vật. Bọn họ nhớ trước đây cô ta vừa tới đã làm thư ký cho tổng giám đốc, cuối cùng vợ của tổng giám đốc tìm tới công ty.
Sau đó Chung Nhan lại chuyển mục tiêu sang phó tổng giám đốc thì ai cũng biết cô ta tới đây không chịu chăm chỉ làm việc mà chỉ muốn tìm một chàng rể quý thôi. Nhưng Chung Nhan này quả thật có chỗ hơn người. Cô ta không chỉ có dáng người đẹp, năng lực nghiệp vụ cũng cao, rất nhiều người đều không thể không phục cô ta. Sao cô ta có thể vừa dụ dỗ đàn ông vừa hoàn thành công việc tốt như vậy chứ?
Ai biết lòng tham của cô ta càng lúc càng lớn, không ngờ lại muốn dụ dỗ cả chủ tịch!
"Chung Nhan, cô đừng giấu mọi người nữa. Có phải vợ sếp mắng cô không?" Mọi người nói mà không hề che giấu.
"Không có!" Chung Nhan vội vàng phủ nhận.
Mọi người tản đi với vẻ không vui, tất cả đều không tin lời Chung Nhan, cảm thấy Tô Lạc Ly đã hung hăng dạy dỗ cô †a một trận, thậm chí tát cô ta mới là chuyện bình thường. Chung Nhan thấy mọi người như vậy thì lập tức hiểu rõ dụng ý của Tô Lạc Ly, vì không ai tin cô sẽ khách sáo cảm ơn mình, cho nên cô hoàn toàn không cần dạy dỗ hay cảnh cáo mình.
Bản thân cô ta càng che giấu thì mọi người càng cảm thấy Tô Lạc Ly chắc chắn đã nói những lời đặc biệt quá đáng.
Một chiêu này thật sự quá thông minh!
Cô ta vẫn đánh giá thấp về Tô Lạc Ly.
Chẳng bao lâu, chuyện Tô Lạc Ly tìm Chung Nhan đã được truyền ra khắp công ty, mọi người từ trên xuống dưới đều biết cô gặp cô ta, còn thêm mắm dặm muối làm chuyện này vô cùng k1ch thích!
€ó người nói Tô Lạc Ly tát Chung Nhan một cái, nói cô ta quá bỉ ổi, lợi dụng con gái mình. Có người thậm chí còn nói cô muốn đuổi cô ta đi...
Chung Nhan thật sự có khổ không thể nói vì không ai chịu tin cô ta.
Chuyện này cũng là lời cảnh cáo cho rất nhiều người phụ nữ đang rục rịch, từ đó không có ai dám đi dụ dỗ Ôn Khanh Mộ nữa!
Qua đợt phong ba này, trong nhà bình yên hiếm có, hoàn toàn vui vẻ hòa thuận.
Khi công ty của Ôn Khanh Mộ không bận rộn, cả nhà quyết định cùng đi dạo phố.
Hôm nay Tô Lạc Ly còn cố ý mặc bộ quần áo gia đình cùng đám trẻ. Người nhà họ đều xinh đẹp như vậy, tỉ lệ quay đầu khi đi trên đường là một trăm phần trăm.
Nhưng dù sao bọn họ cũng là gia đình giàu có, ra ngoài
dạo phố vẫn phải có người đặc biệt bảo vệ. Chuyện Tam Tam bị bắt cóc khi còn rất nhỏ vẫn làm Ôn Khanh Mộ sợ hãi, cho nên lúc ra ngoài chưa bao giờ dám sơ suất.
Một nhà năm người đi tới trung tâm thương mại lớn nhất thành phố. Ở đây đều là các thương hiệu nổi tiếng trên thế giới, bởi vì giá cả đắt đỏ nên cũng có ít người tới, thích hợp cho cả nhà tới đây.
Bọn họ vừa vào trung tâm thương mại, ba đứa trẻ đều hưng phấn vì rất ít khi có cơ hội như vậy. Nhưng Tô Lạc Ly nhiều lần căn dặn chúng không thể chạy loạn, còn nhắc vệ sĩ phải trông chúng cẩn thận.
Không có cách nào, ai bảo bọn họ quá đông con, cô và Ôn Khanh Mộ chỉ có hai đôi mắt, thật sự không thể trông hết ba đứa!
Tô Lạc Ly tới trung tâm thương mại tất nhiên là để mua đồ cho người nhà. Ăn, dùng, mặc của đám trẻ và Ôn Khanh Mộ đều do cô lo.