Hôm nay cô rất vui khi thấy Ôn Khanh Mộ chỉ đưa một mình Tiểu Thất ra ngoài, có lẽ anh muốn dạy dỗ Tiểu Thất.
"Để anh đi dỗ con bé." Ôn Khanh Mộ sải chân đi lên gác. Tô Lạc Ly xoa đầu Tiểu Thất, "Tiểu Thất, bố có tốt với con không?”
Tiểu Thất cười, "Tốt lắm ạI"
"Ngoan, đi lên gác ăn trái cây đi con."
Khi Tiểu Thất đi lên gác ăn trái cây, Tam Tam cũng đang ngồi ở đó.
Tam Tam đưa cho Tiểu Thất một cái mô hình xe hơi, đây là mô hình xe hơi mà Tam Tam thích nhất, là cái lần trước anh Mục Nhiễm Tranh mang tới cho Tam Tam, Tam Tam yêu thích không buông tay. Tiểu Thất cũng rất thích, chỉ tiếc khi đó là sinh nhật của Tam Tam, đó là quà sinh nhật của Tam Tam.
"Tiểu Thất, cho em cái này nè"
"Cho em ạ?"
"Ừ, cho em đấy!" Thực ra hôm qua Tam Tam cũng có chút áy náy, trong lòng cậu bé em trai em gái đều như nhau, tuy bình thường cậu thiên vị Cửu Cửu hơn một chút, nhưng cậu cũng quan tâm chăm sóc Tiểu Thất không kém gì.
"Cảm ơn anh ạ" Tiểu Thất nhận lấy với vẻ vô cùng chột đạ.
"Vậy em không giận anh chứ?"
Tiểu Thất lắc đầu nói: "Em không giận."
Lúc này Tam Tam mới yên tâm.
Tam Tam và Tiểu Thất đều phải học thêm vào thứ bảy, Ôn Khanh Mộ mời riêng thầy giáo về nhà giảng bài cho hai đứa.
Trước kia Ôn Khanh Mộ cảm thấy sau khi tan học còn rất nhiều thời gian, học thêm cũng không sao, nhưng Tô Lạc Ly cảm thấy bây giờ trẻ con đang trong giai đoạn ham chơi, cô không muốn tước đoạt thời gian chơi đùa của bọn nhỏ, cho nên anh đành bố trí học thêm vào thứ bảy. So với chương trình học ở trường, Tam Tam thích chương trình học vào thứ bảy tuần trước hơn, bởi vì chỉ có những nội dung học tập này mới khiến cậu bé cảm thấy không quá dễ.
Tiểu Thất trước giờ rất ngoan, người nhà sắp xếp thế nào thì cậu nghe theo như thế, chưa bao giờ phản kháng chuyện gì.
Thầy giáo phụ trách dạy học cho Tam Tam và Tiểu Thất có địa vị rất cao, Ôn Khanh Mộ phải bỏ rất nhiều tiền mới mời được ông ấy.
Bởi vì hai anh em tầm tuổi nhau cho nên cả hai học chung với nhau luôn.
Hôm nay lúc tan học, thầy giáo thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về, một người giúp việc đi tới cung kính nói: "Thầy Chu, cậu chủ của chúng tôi mời thầy đến phòng họp một lát." Thầy Chu nghe thấy Ôn Khanh Mộ tìm ông ấy thì không dám thất lễ, đi theo người giúp việc đến phòng họp.
Ôn Khanh Mộ đã ở đó chờ ông ấy.
"Anh Ôn, có phải anh tìm tôi để hỏi han về chuyện học tập của hai cậu chủ không?”
Ôn Khanh Mộ đã sai người chuẩn bị trà, "Thầy Chu, hai đứa con trai của tôi học hành thế nào?"
Lần đầu tiên gặp hai đứa trẻ, Thầy Chu đã cảm thấy hai