Tô Lạc Ly lại nén cơn giận, nhân viên cũng mang quần áo tới.
Tiêu Mạch Nhiên bên kia cũng quay xong, vừa đẹp đi qua đây, thấy cảnh này, chuẩn bị đi tới.
Hạ Liên liền ngăn cô lại: “Chị Mạch Nhiên, vừa nhìn liền biết đây là phó đạo diễn Trần bị Tô Nhược Vân sai khiến, vẫn đừng nên dây vào vũng nước đục này thì hơn, cho.
dù chúng ta không sang Quốc tế Nghệ Tân, nhưng trở mặt với bên đó cũng không có lợi gì: Theo Tiêu Mạch Nhiên vài năm, Hạ Liên cũng vừa nhìn là hiểu vấn đề.
Mặc dù Tiêu Mạch Nhiên là nghệ sĩ của Quốc tế Tinh Hoàng, thế nhưng, cũng không thể không qua lại với Quốc tế Nghệ Tân, thời đại này, nghệ sẽ phải học cách khôn khéo, không được đắc tội với ai.
Nhưng Tiêu Mạch Nhiên vẫn đẩy tay Hạ Liên ra, đi thẳng về phía bên kia.
Phó đạo diễn Trần uy phong lãm liệt, lúc chuẩn bị bắt đầu quay, một giọng nói quen thuộc truyền tới.
“Phó đạo diễn Trần!”
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía giọng nói ấy.
Tiêu Mạch Nhiên sải bước tao nhã đi tới.
*Ồ, thì ra là Mạch Nhiên àI” Phó đạo diễn Trần lễ độ cười với cô: “Bên kia quay xong rồi?”
“Đúng vậy, đi qua bên này xem thế nào” Tiêu Mạch Nhiên cực kì tùy ý ngồi bên cạnh phó đạo diễn Trần.
Máy móc trước mặt phó đạo diễn Trần đang chiếu lại cảnh diễn vừa rồi của Tô Lạc Ly.
“Phó đạo diễn Trần, vẫn phải quay lần nữa?”
“Đúng vậy, cái cô Tô Lạc Ly này không diễn tử tế, khiến mọi người đều có ý kiến!” Phó đạo diễn Trần vẫn mang dáng vẻ tức giận như cũ.
Tiêu Mạch Nhiên khẽ cười: “Vậy sao? Nếu cảm xúc dồi dào thế này, diễn xuất đạt thế này, phó đạo diễn Trần còn chưa vừa ý, vậy giờ tôi cực kì nghi ngờ sự chuyên nghiệp của ông đó.
Phó đạo diễn Trần ngây người, tất cả mọi người ở hiện trường đều ngớ ra.
Sao cơ?
Tiêu Mạch Nhiên muốn công khai đối đầu với phó đạo diễn Trần!
Mặc dù phó đạo diễn Trần chỉ là phó đạo diễn, nhưng với thân phận của Tiêu Mạch Nhiên, chỉ là một phó đạo.
diễn, cô vẫn không cần quá để ý, hơn nữa, phó đạo diễn này cũng không phải nhân vật tài cán gì.
“Nếu phó đạo diễn Trần cảm thấy chưa vừa ý, vậy không.
bằng mời đạo diễn Lâm qua xem xem, cảnh này đạt hay chưa?” Tiêu Mạch Nhiên nói tiếp.
Mặt phó đạo diễn Trần bỗng xám ngắt.
Bản thân ông ta nhìn ra, diễn xuất của Tô Lạc Ly cực kì đạt, nếu là đạo diễn Lâm, không những không cần quay lại, mà còn sẽ khen to một tiếng “tốt”!
“Phó đạo diễn Trần, nịnh nọt người khác cũng được, nhưng giới giải trí là nơi biến hóa khó lường nhất, hôm nay cực kì nổi tiếng, ngày mai có thể không quay nổi phim, hôm nay tuy không danh không tiếng, ngày mai lại có khả năng cầm được chiếc cúp ảnh hậu”
Tay của Tiêu Mạch Nhiên đặt trêи vai phó đạo diễn Trần: “Đạo lý này phó đạo diễn Trần khômg hiểu sao? Không cần thiết vì nịnh nọt một người mà đắc tội người khác chứ?”
Lời này rõ ràng là nói cho Tô Nhược Vân nghe!
Tô Nhược Vân tức đến xanh mặt, cũng không có cách nào khác, giờ cô ta đứng ra, rõ ràng là tự tát vào mặt mình!
Phó đạo diễn Trần lập tức gật đầu: “Được rồi, được rồi, cảnh này duyệt rồi!”
Tiêu Mạch Nhiên vừa ý gật đầu, ánh mắt ra hiệu cho Hạ Liên, Hạ Liên lập tức chạy tới bên cạnh Tô Lạc Ly, đỡ cô về khách sạn.
Đương nhiên phó đạo diễn Trần không thể đắc tội, mặc dù độ nổi Tiêu Mạch Nhiên ếng của cô giảm, nhưng dù sao cũng là sao nữ hạng A, cũng là người mà thiếu gia Mộ Dung của Quốc tế Nghệ Tân luôn muốn mời về, bản thân không thể đắc tội.
Hai bên đều không thể đắc tội!
Lăn lộn trong giới giải trí, sao mà khó thế chứ?
Tô Lạc Ly về phòng mình, thay quần áo, cả người mệt mỏi không có sức.
Sau khi nghe điện thoại của Tiêu Mạch Nhiên, Hạ tới cạnh Tô Lạc Ly: “Cô Tô, chị Mạch Nhiên nói Ì trình mấy ngày tới của chị ấy đều không ở đây, đã nói với đạo diễn Lâm rồi, mấy ngày nay cô có thể về nhà nghỉ ngơi”
Tô Lạc Ly ngẩng đầu nhìn Hạ Liên: “Cảm ơn”
“Không cần khách sáo, chị Mạch Nhiên tốt bụng, thấy cô bị bắt nạt nên không chịu nổi, chỉ đành đắc tội Tô Nhược.
Vân: Hạ Liên nói chuyện cũng rất khéo léo, cô chính là muốn nói với Tô Lạc Ly, phải biết nhớ ơn Tiêu Mạch Nhiên.
“Thay tôi cảm ơn chị Mạch Nhiên”
“Được rồi, tôi giúp cô đặt xe, đưa cô về nhà”
Tô Lạc Ly gật đầu.
Hạ Liên tiễn Tô Lạc Ly lên xe, lúc này mới quay về phòng của Tiêu Mạch Nhiên.
“Người đi rồi?”
Hạ Liên gật đầu, sau đó thở dài một hơi: “Cô ta đến ngày, bụng rất đau, mặt trắng bệch, có lẽ là vì bị cảm nên giờ hơi sốt, thế nhưng, chị Mạch Nhiên, chị không cần phải giúp cô ta”
Tiêu Mạch Nhiên cười nhẹ.
“Giờ vì cô ta đắc tội Tiêu Nhược Vân, cũng chính là đắc.
tội thiếu gia Mộ Dung, sau này chúng ta lại lắm chuyện”
Tiêu Mạch Nhiên lắc đầu: “Em không cảm thấy cô ấy rất giống tôi sao? Khi xưa lúc tôi vừa ra mắt cũng như vậy”
Hạ Liên nhất thời nghẹn lời.
Năm đó Tiêu Mạch Nhiên cũng từ vai phụ, từng bước từng bước đi lên vị trí ngày hôm nay, năm đó, cô lăn lộn vất vả trong giới giải trí, cũng chịu không ít khổ, không ít lần bị bắt nạt.
Thấy Tô Lạc Ly, cô nhớ về bản thân năm đó.
“Chị Mạch Nhiên, chuyện trước kia đều đã qua rồi, đắc tội Tô Nhược Vân thì đắc tội thôi, dù sao chúng ta có chủ tịch Ôn chống lưng, cũng không sợ cô tai”
Đúng vậy, sau này cô có Ôn Khanh Mộ chống lưng, còn sợ ai chứ?
Tiêu Mạch Nhiên đương nhiên muốn giúp ai thì giúp người nấy.
Tô Lạc Ly mơ màng về khu Rainbow.
Cả người mềm oặt, không có chút sức lực nào, liên tục nhảy xuống nước năm lần, ngâm nước lạnh năm lần, lại thêm đang đến ngày, sức đề kháng cơ thể vốn đã kém, hơn nữa trước kia còn bị cảm mãi chưa khỏi.
Cô sờ trán mình, hơi sốt.
Triệu Ni Ni không ngờ cô về, lúc Tô Lạc Ly về, cô ta đang hầm canh cho mình.
“Sao cô lại về rồi?
Tô Lạc Ly không còn chút sức nào, chỉ đành nhờ Triệu Ni Ni giúp: “Cô có thể giúp tôi mua ít thuốc hạ sốt không?”
Triệu Ni Ni đánh giá cô một lượt: “Không rảnh!”
Tô Lạc Ly liếc nhìn cô ta, đã biết cô ta không trông cậy được, chỉ đành một mình lên tầng, lấy thuốc cảm từ trong ngăn kéo ra uống, rồi chui thẳng vào trong chăn.
Mong là thuốc tốt, ngủ một giấc dậy sẽ khỏi.
Tô Lạc Ly mơ màng ngủ thϊế͙p͙ đi.
Ôn Khanh Mộ lại mấy ngày không thấy Tô Lạc Ly, hôm nay đúng lúc anh lái xe tới Diêm thành, kết quả để Doãn Cẩn nghe ngóng mới biết, Tô Lạc Ly nghỉ phép về nhà rồi.
Chuyện này khiến Ôn Khanh Mộ cực kì vui vẻ, lập tức gửi tin nhắn wechat cho Tô Lạc Ly: “Hôm nay tôi về nhà”
Đương nhiên, anh dùng thân phận chồng cô mà gửi.
Chỉ là, Tô Lạc Ly mãi không trả lời.
Chờ tới mười giờ tối, Ôn Khanh Mộ nhanh chóng về nhà.
Triệu Ni Ni cũng không ngờ Ôn Khanh Mộ đến nhanh thế, thấy anh cực kì hứng thú chuẩn bị lên tầng, liền ngăn anh lại.
“Ông chủ, sao hôm nay đột nhiên lại về thế?”
“Đi ngắt cầu dao đi, đừng nhiều lời!”
Triệu Ni Ni biết Tô Lạc Ly không khỏe, ít nhiều cũng hơi chột dạ: “Hay là hôm nay đừng đi nữa, phu nhân vừa về, mệt lắm”
Ôn Khanh Mộ nhíu mày: “Sao cô lắm chuyện thết Đi ra!”