Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 978



Chương 978

Tiêu Mạch Nhiên cũng lọt vào danh sách đề cử Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, chỗ ngồi của cô ta với Tô Lạc Ly rất gần nhau.

Lần trước Tiêu Mạch Nhiên áp đảo Tô Lạc Ly giành được giải, năm nay thì sao?

“Cảnh tượng này khá quen thuộc!” Tiêu Mạch Nhiên ngẩng cao đầu nói.

“Chị muốn nói gì thì cứ nói thẳng, không cần phải vòng vo.”

Vì chỗ ngồi đã được sắp xếp như vậy nên Tô Lạc Ly cũng không thể chạy đi đâu.

“Tôi nhớ năm ngoái cũng thế này, cả hai chúng ta đều lọt vào danh sách đề cử giải Kim Lang, nhưng lần đó người cười đến cuối cùng là tôi.”

Tiêu Mạch Nhiên nhướng mày.

“Chị Mạch Nhiên, không biết chị đã nghe câu ‘sông có khúc, người có lúc’ chưa? Lần trước là chị, nhưng lần này chưa chắc đã là chị.”

Tô Lạc Ly cũng thể hiện khí phách của mình!

Bây giờ cô ta đã tuyên chiến với cô, cô cũng không cần phải trốn tránh.

“Cô vừa mới trở lại, quay một bộ phim điện ảnh chỉ trong thời gian ngắn, hơn nữa bây giờ bộ phim còn chưa công chiếu, cô muốn cạnh tranh với tôi bằng tác phẩm như vậy sao? Nực cười!”

Bộ phim điện ảnh lọt vào danh sách đề cử của Tiêu Mạch Nhiên đạt doanh thu hai tỷ, trở thành quán quân phòng vé, hơn nữa danh tiếng cũng rất tốt, nhận được sự khen ngợi của người trong và ngoài giới.

Còn bộ phim điện ảnh của Tô Lạc Ly thì chưa ai biết nó như thế nào, dù sao cũng chưa được công chiếu.

“Bây giờ chúng ta có khua môi múa mép hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì, ai thắng ai thua do ban tổ chức quyết định.”

“Tô Lạc Ly, xem ra cô rất kiên quyết phải giành giải được nhỉ? Hay là chúng ta cược đi?”

“Cược gì?”

“Nếu giải thưởng Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất lần này thuộc về tôi thì cô phải lập tức cút khỏi giới giải trí, không bao giờ xuất hiện nữa, và cũng không được phép lại gần A Khanh.”

Tô Lạc Ly hít vào một hơi khí lạnh, cược thế này lớn quá!

Nói thật, cô cũng không chắc mình có giành được giải không.

Hơn nữa đôi lúc chuyện này cũng cần có sự may mắn nhất định.

“Thế nào, không dám cược với tôi à? Sợ thua hả? Không sao, tôi cũng không nói nhất định phải cược.”

“Nếu tôi thắng thì sao?”

“Nếu cô thắng thì cô tự đưa ra điều kiện đi.”

“Nếu tôi thắng thì mời chị tránh xa chồng tôi ra!”

Tô Lạc Ly nhìn thẳng vào Tiêu Mạch Nhiên với ánh mắt sáng quắc.

Tiêu Mạch Nhiên không khỏi bật cười châm biếm: “Không ngờ lúc này rồi cô còn gọi anh ấy là chồng mình, cô không biết xấu hổ đến mức nào chứ?”

“Chị có cược không?”

“Được, nếu cô đã va vào họng súng thì tôi không khách sáo nữa, cược thì cược.”

“Một lời đã định.”

Tô Lạc Ly đã sẵn sàng bằng bất cứ giá nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.