Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1009-1010



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1009

 

“Cố Thành Trung, sắc đẹp ngay trước mắt mà lòng không thấy rung rinh gì hết hả?”

 

“Có rung rinh.”

 

Anh tiến lên một bước, nắm chặt tay cô đặt trước ngực. Dưới da thịt chính là âm thanh của nhịp tim đập thình thịch.

 

“Khụ khụ…” Một lời không hợp đã vội nói lời sến súa, có thể nói chuyện đàng hoàng chút đươc không hả?

 

“Em có nói là em sao? Là hai cô da trắng xinh đẹp chân dài vừa nãy kìat”

 

“Ở đâu thế? Anh không nhìn thấy” Cố Thành Trung bắt đầu giả câm giả điếc.

 

“Vậy anh nói một chút, anh nhìn thấy cái gì?”

 

“Anh chỉ thấy mình em”

 

“Xí, không biết xấu hổ”

 

“Xấu hổ thì sao có thể cưới được cô vợ nhỏ hơn mình mười tuổi chứ?”

 

“Chuyện này mà nói cũng không thấy ngại sao?”

 

“Em là chiến lợi phẩm của anh, anh hận không thể khoe với tất cả mọi người sự tồn tại của em, để cho người ta hiểu rõ em là của Cố Thành Trung này” Anh đắc ý nói.

 

Hứa Trúc Linh nghe vậy, trên mặt lại trừng mắt lườm nguýt, nhưng trái tim cô… trong vô thức lại đập nhanh hơn, ngày càng dữ dội.

 

Hai người chơi chưa được mấy trò mà không ngờ quản lý công viên trò chơi đã tìm tới cửa, thì ra là nhận ra thân phận của bọn họ cho nên mới đặc biệt đến đây tiếp đãi. Bọn họ không muốn quá kiêu căng cho nên đã từ chối.

 

Nhưng tin tức vẫn bị lan truyền nhanh chóng. Đám đông đều đã không còn quan tâm đến mấy cái trò chơi giải trí đó nữa mà lại đổ xô đến muốn bọn họ kí tên. Hại hai người bọn họ chơi chưa được vui vẻ đã phải lén đội mũ chạy trốn.

 

Hai người giống như hai tên trộm có tật giật mình, rời xa hiện trường. Mà tin tức rất nhanh đã bị lộ ra ánh sáng. Vợ chồng Cố Thành Trung đích thân tới sân chơi, cách ăn mặc như đôi vợ chồng bình thường, tuân thủ quy tắc xếp hàng theo thứ tự.

 

Thậm chí cục cảnh sát cũng phát tin tức, kêu gọi công dân xếp hàng theo thứ tự, không chen ngang, không lợi dụng thân phận đặc biệt, là của trách nhiệm mọi người.

 

Hứa Trúc Linh xem được tin tức mà muốn váng cả đầu. Bọn họ ở Lon don lại nổi tiếng, còn sắp nổi hơn cả trong nước, sau này phải làm sao đây? Cô đang còn muốn đi chợ đêm ăn đồ ăn vỉa hè, còn muốn đi cửa hàng mua quần áo…

 

Bây giờ thì muốn đi nửa bước sợ cũng khó. Cô bị ép buộc bất đắc dĩ cho nên đã quyết định mời mấy vị phu nhân kia uống trà.

 

Dù sao cô cũng rảnh rõi, Cố Thành Trung không thể nào ở bên cạnh cô mỗi ngày nên cô luôn tìm một vài chuyện để làm.

 

Nghe nói bà Francis là cao thủ cắm hoa.

 

Nghe nói cô Anna là chuyên gia múa cổ điển.

 

Nghe nói bà William là chủ cửa hàng Hồng Hoa.

 

Tất cả đều mời đến, hôm nay học một dạng, ngày mai học một dạng, chương trình học được sắp xếp tràn đầy.

 

Vốn là Lucia cũng sẽ mời mấy bà chủ hào môn này uống trà, nhưng hôm nay tất cả đều bị Hứa Trúc Linh chặn ngang.

 

Bởi vì Hứa Trúc Linh hẹn trước rồi!

 

Lucia là Vương Phi nên nào có hẹn trước, hôm nay nhớ đến mới gọi người đến.

 

Nhưng Hứa Trúc Linh đã hẹn người trước, hẹn mấy quý phụ hào môn này tới tận tháng sau để bảo đảm mỗi ngày mình đều có thể học được một ít mà không trùng lặp.

 

Mấy bà chủ này chưa từng tham gia tiệc trà như vậy, bọn họ đều rảnh rỗi uống trà khoe giàu rồi khen chồng mình.

 

Bọn họ chịu nghẹn khuất ở chỗ Lucia nhưng ở chỗ Hứa Trúc Linh lại không khoe khoang, dù sao chồng người ta cũng là người chồng trăm năm khó gặp một lần.




Chương 1010

 

Hôm nay học cắm hoa, ngày mai học múa, sau đó Hứa Trúc Linh tự mình xuống bếp làm một bàn món ăn phương Đông thành công giành được dạ dày mọi người.

 

Cô còn hăng hái làm lẩu xương bò hầm khiến mọi người khen không dứt miệng.

 

Mọi người bắt đầu ghiền ở chỗ Hứa Trúc Linh, mà cô cũng thích như vậy, cô cảm thấy mình sắp trở thành người có kiến thức rộng.

 

Cố Thành Trung thấy cô vui vẻ thì trong lòng hiểu cô không muốn để cho anh lo lắng cho cô mà có thể yên tâm làm chuyện mình muốn làm.

 

Có được người vợ như thế thì chồng còn đòi hỏi gì nữa?

 

Một ngày nọ, các cô học hoa đạo ở trong vườn hoa, mọi người vừa cắm hoa vừa nhiều chuyện dò hỏi cách thuần phục chồng của Hứa Trúc Linh.

 

“Thuần phục chồng? Anh ấy không cần thuần, rõ ràng là cam tâm tình nguyện.”

 

“Cô Linh, tình cảm của cô và anh Trung thật khiến cho người ta hâm mội Các cô có cãi nhau không?”

 

“Thỉnh thoảng sẽ có nhưng rất ít, hơn phân nửa là chịu thua anh ấy, đĩ nhiên… cũng có ví dụ khác.”

 

Ví dụ như mạnh mẽ đâm ngã.

 

Dĩ nhiên không thể nói lời này với bọn họ, ngại lắm.

 

Cố Thành Trung là thương nhân xuất sắc, khi anh thấy người và thứ thích hợp thì sẽ ra tay không chút do dự.

 

Anh sẽ không hối hận, cũng không cho phép có thất bại.

 

Mà cô…

 

Chỉ một chút xíu đả động đã dần dần khăng khăng một mực.

 

Lúc mọi người vừa nói vừa cười chia sẻ bí quyết nhỏ trong việc kinh doanh tình cảm của mình thì không nghĩ tới người giúp việc lại vội vã chạy vào thông báo Lucia tới.

 

Cô nghe vậy thì nhíu mày, cô ta tới làm cái gì? Cô ta còn dám tới?

 

Những người còn lại đều nhìn nhau vì sợ lần này Lucia đến gây phiền phức cho bọn họ, dù sao cũng đã mấy ngày liên tục bọn họ từ chối lời mời của Vương Phi.

 

“Cô Linh, cô phải bảo vệ chúng tôi!”

 

Nhóm bà chủ năn nỉ.

 

“Mọi người đều là khách của tôi, đương nhiên tôi sẽ không để cho người khác làm hại mọi người. Tôi cũng rất muốn biết rốt cuộc cô ta muốn làm gì?”

 

Cô kêu người giúp việc mời Lucia vào, đội thị vệ đứng lại ở bên ngoài cửa, cô ta chỉ dẫn theo hai giúp việc đi ra sau vườn.

 

“Nghe nói cô Linh mở lớp giúp đỡ mọi người cảm thấy thú vị hơn tiệc trà của tôi cho nên tôi đặc biệt đến xem. Quả nhiên thú vị hơn hoạt động khô khan vô vị của tôi nhiều, nên tôi cũng tới tham gia náo nhiệt, không biết cô Linh có chấp nhận không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.