Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1029



Chương 1029

 

Cố Thành Trung có một khát vọng sống sót mãnh liệt, anh nhìn vào mắt cô rồi nói từng chữ một.

 

“Trí nhớ tệ như vậy sao?”

 

“Đối với những người phụ nữ khác thì từ trước đến nay anh đều không nhớ nỗi, trong đầu anh chỉ nhớ có một người duy nhất mà thôi.”

 

“Được rồi, em sẽ không tranh cãi với anh nữa đâu. Chuyện bên kia không phải là vẫn chưa xong sao? Đi đi, em cũng đi gặp bà chủ đã”

 

“Trước tiên giúp em bôi thuốc đã”

 

Anh không nói lời nào ôm ngang cô lên.

 

Ở trong đây có rất nhiều phòng trống cho nên họ tùy tiện chọn đại một phòng là được.

 

“Bị thương ở chỗ nào? Để anh xem nào”

 

“Em không sao mà..”

 

“Vậy thì anh sẽ cởi quần áo của em ra kiểm tra đó”

 

Trước khi cô nói xong thì Cố Thành Trung đã nói một cách mạnh mẽ.

 

Hứa Trúc Linh không thể làm gì khác hơn đành phải vén tóc ra để lộ hai vùng sưng đỏ trên trán.

 

“Phải thừa nhận kỹ thuật của mẹ chồng rất chính xác. Cả hai viên đá đều đập vào trán em, sức lực cũng không nhỏ. Xem ra bà ấy đang có sức khỏe tốt, anh cũng không cần lo lắng nữa”

 

“Là lúc nào rồi mà em còn nói chuyện này?”

 

“Hì hì, chuyện này không phải là để khiến anh không lo lắng nữa sao!

 

Thực ra lúc đầu đau lắm, nhưng mà đau một thời gian rồi cũng quen.

 

Hơn nữa ông xã của em đẹp trai như vậy, nhìn một cái vui vẻ rất nhiều nên cũng không đau nữa!”

 

Cố Thành Trung nghe cô khua môi múa mép, trong lòng anh biết cô đang cố ý làm như vậy để anh không lo lắng cho cô nữa.

 

Cô sợ nhất là đau, chỉ cần xước một chút thôi thì mắt đã đỏ lên nhưng mà ở bên cạnh anh thật lâu nên cô cũng đã bắt đầu biết chịu đựng.

 

Cô cũng bắt đầu trở nên mạnh mẽ và dũng cảm, không còn núp dưới đôi cánh của anh khi gặp sự việc khó khăn nữa mà bước lên phía trước và tự mình giải quyết.

 

Đã từng anh giữ cô bên mình và thích tính cách trong trắng như tờ giấy của cô.

 

Anh biết rằng mỗi nét bút của mình đều sẽ ảnh hưởng đến cuộc đời của cô. Anh cẩn thận từng li từng tí, cố gắng dành cho cô những gì tốt nhất trên đời. Âm mưu ma quỷ gì đó thì cứ để anh đến giải quyết, cô chỉ cần làm bất cứ điều gì cô muốn, hài lòng mỉm cười hài lòng chơi đùa là được rồi.

 

Nhưng mà… anh đã không làm tốt nhiệm vụ của mình, để con người ngây thơ và trong sáng một thời biến thành một người phụ nữ nhỏ bé kiên quyết và mạnh mẽ.

 

Trông cô có vẻ mềm mại, nhưng thực tế thì… xương cô đã sớm được bơm bê tông cốt thép và không bao giờ uốn cong được.

 

Cô càng nói với một nụ cười tưởng như vô thưởng vô phạt thì trái †im anh… càng thêm giằng xé.

 

Anh cầm thuốc rồi bôi lên trán cô, thoáng dùng sức một chút thì cô đã nhăn mặt vì đau.

 

“Anh sẽ nhẹ một chút” Anh nói nhỏ, trái tim anh như vỡ ra.

 

“Không sao, không sao, em có thể chịu được”

 

Rõ ràng là viền mắt cô đã không nhịn được mà đỏ lên nhưng mà cô vân vẫy tay, vờ như không có chuyện gì cả.

 

“Hứa Trúc Linh, anh thà rằng em không nhịn được!”

 

“Hả?”

 

Hứa Trúc Linh ngơ ngác nhìn anh, không hiểu anh muốn nói gì.

 

“Trước kia em đều trốn trong vòng tay anh và khóc”

 

Anh nhìn sâu vào mắt cô, đôi mắt mang theo vẻ nghiêm túc và tình yêu say đắm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.