Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1559



Chương 1559


“Cố Thành Trung đưa tôi qua đây.”


“Anh Trung?”


Khương Anh Tùng không hiểu được tính toán của Cố Thành Trung. Hiện giờ Lâm Thanh Huyền đang là một phần tử nguy hiểm, tại sao có thể để cô ấy đến ở trong nhà họ Cố?


Còn ở bên ngoài, Hứa Trúc Linh cũng đang bám lấy Cố Thành Trung bắt anh giải thích.


“Gọi anh là ông xã đại nhân, anh sẽ nói cho em biết.”


“Anh…” Hứa Trúc Linh tức giận nghiến răng nhưng cô lại rất muốn biết.


Cố Thành Trung đã úp mở với cô suốt cả một buổi tối rồi.


Cô bĩu môi rồi đành phải nói “Ông xã đại nhân, anh nói cho em biết đi, rốt cuộc anh đang giấu điều gì vậy?”


. Cố Thành Trung hài lòng gật đầu, một câu “ông xã đại nhân” này khiến anh thật sự cảm thấy cả người đều vui.


Anh ôm chặt cô vào trong lòng rồi mới nhẹ nhàng nói: “Em đã nghe câu lấy đức báo nhân chưa? Hắc Ảnh bất nhân bất nghĩa trong khi anh là người có tình có nghĩa. Quan trọng hơn hết là vợ chồng bọn họ đang có khoảng cách rất lớn, phải có cơ hội sống chung với nhau.


Khương Anh Tùng ăn nói khó nghe nhưng là người mềm lòng, thường nói ngược lại với những gì mình suy nghĩ nên dễ làm tổn thương đến người khác.


Con gái lúc tức giận cũng thế nên phải để bọn họ ở cạnh nhau để hai người hiểu nhau.”


“Anh muốn giúp bọn họ sao?”


“Ừ, mấy năm nay anh càng ngày càng mềm lòng.” Cố Thanh Tùng bất lực nói, tất cả đều là lây nhiễm từ người phụ nữ này.


“Không, Cố Thành Trung, anh càng ngày càng có tình người. Anh không cảm thấy như thế sao?” Hứa Trúc Linh chớp mắt, cô nói rất nghiêm túc.


“Cố Thành Trung, anh luôn nói em thay đổi thế này thế kia nhưng anh có thấy là mình đã thay đổi những gì không?”


Hai tay Hứa Trúc Linh chống eo, đôi mắt to tròn chớp chớp, nhìn Cố Thành Trung vô cùng nghiêm túc.


Cố Thành Trung nghe vậy, lông mày khẽ nhíu lại. Đúng là anh chưa từng suy nghĩ kỹ về chuyện này.


“Anh thay đổi ở đâu?”


-_ “Người bên ngoài đều nói Cố Thành Trung là người rất quyết liệt, thủ đoạn độc ác, người khác nghe danh đều sợ hãi. Nhưng Cố Thành Trung mà em nhìn thấy không phải là người như thế. Anh ấy vô cùng dịu dàng, rất chu đáo tận tâm. Có trách nhiệm, gánh vác mọi công việc, coi trọng tình nghĩa…”


Hứa Trúc Linh vẫn chưa nói xong đã bị Cố Thành Trung cắt ngang.


Anh véo má cô rồi nói: “Anh chỉ đối xử với một mình em như vậy thôi. Ở bên ngoài anh vẫn là Cố Thành Trung khiến người khác đau đầu.”


“Với tính cách trước đây của anh, trong mắt không thể chứa được một hạt cát thì chuyện phản bối như thế này, anh nhất định không thể chấp nhận được. Nhưng anh xem anh hiện giờ đi, anh đã trở nên rất khoan dung, lương thiện rồi. Đây đâu phải là đối với mỗi một mình em mà cả với những người xung quanh anh nữa.


“Hứa Trúc Linh, em cảm thấy thế giới này là lương thiện hay tăm tối?”


“Thế giới này sao? Cô đơ người ra một lát, cô chưa kịp nghĩ quá nhiều đã nói: “Mặc dù lớn lên ở nhà họ Hứa, có nhiều chuyện không vui. Nhưng bọn họ có người ly tán, có người đã chết, oán hận có lớn đến đâu cũng đi vào hết lòng đất thôi. Thế giới này lương thiện bởi vì em gặp được rất nhiều người tốt, có lẽ hạnh phúc của em vấn còn ở phía sau.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.