Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1560



Chương 1560


Cố Thành Trung nghe vậy ôm chặt cô vào trong lòng rồi nói: “Em nói đúng, hạnh phúc của chúng ta vẫn còn ở phía sau.”


“Nếu anh không gặp được em thì lúc anh hai nghĩ cách hãm hại anh, có lẽ anh đã phát điên rồi. Anh ẩn mình bốn năm vì anh ấy nhưng có thể đổi lại được gì. Lúc đó em ở bên cạnh anh nên anh mới có thể giữ được chút lý trí cuối cùng khi sắp biến thành loài ma quỷ.”


“Bởi vì em cảm thấy thế giới này lương thiện nên cho dù anh bị thế giới tàn khốc này làm bị thương bao nhiêu lần đi chăng nữa anh cũng cảm thấy nó tốt đẹp.”


“Hứa Trúc Linh anh tin tưởng em nên mới tin tưởng cả thế giới này.”


Câu nói cuối cùng, từng lời từng chữ đều rất rõ ràng, quấn quýt bên tai cô, khiến trái tim cô không khỏi run lên.


“Nếu… nếu em phản bội anh, lừa dối anh thì sao?”


Giọng nói của cô vang lên khe khẽ, thậm chí còn hơi run rẩy.


“Nếu vậy anh sẽ hủy hoại cả thế giới này.”


“Vậy anh sẽ… đối xử với em như thế nào?”


Hứa Trúc Linh cảm thấy mình rất tàn nhân. Cố Thành Trung không trả lời ngay lập tức câu hỏi của cô, ánh mắt anh trở nên sắc hơn, rõ ràng là anh không muốn trả lời câu hỏi này.


– “Bỏ qua câu hỏi này, chuyện này không thể có được.”


Cố Thành Trung khẳng định chắc nịch.


“Không được, em muốn biết.” Cô kéo tay áo của anh, cố chấp muốn biết câu trả lời.


Cố Thành Trung nhíu mày sâu hơn, ánh mắt sáng lên một tia nhìn khác lạ.


Giọng anh trở nên trầm khàn khác thường, giọng nói như có sức mạnh níu giữ tâm can cô, khiến cô cảm thấy vô cùng đau đớn.


Hứa Trúc Linh nắm chặt lấy tay áo anh tâm can đau đớn như bị ai xé rách.


“Anh không muốn trả lời những câu hỏi nếu như thế này? Anh không thích chuyện nếu như này. Anh sẽ không để ngày đó xảy ra cũng không để em có cơ hội làm chuyện đó.”


Cố Thành Trung nhìn sâu vào trong mắt cô. Thực ra trong lòng anh đã có đáp án của riêng mình.


Cho dù anh có làm tổn thương cả thế giới này thì cũng sẽ không làm tổn thương đến Hứa Trúc Linh.


-Cô không nghe được đáp án mà mình mong muốn nên cũng không biết rõ trong lòng mình đang cảm thấy như thế nào.


“Em đi nấu cơm cho anh, lâu lắm rồi em không vào bếp.” Cô vội vàng chạy đi, cô sợ đứng đó lâu Cố Thành Trung sẽ phát hiện ra mọi chuyện.


Cô vào phòng bếp rồi mới thở dài một tiếng.


Lúc thái rau, cô không để tâm nên không cẩn thận bị con dao cắt vào tay.


Kể từ khi cô đi theo công việc này, dao trong nhà đều đã được thay hết, thành loại có lưỡi rất sắc. Dù chỉ quẹt nhẹ qua một chút cũng để lại một vết thương nhỏ.


Máu đỏ lập tức chảy ra.


Cô đau đến mức định kêu lên nhưng lại nhanh chóng ngừng lại được, cô không muốn làm Gố Thành Trung lo lắng.


Nhưng anh đã đi vào, nhìn thấy tay cô bị dao cứa, anh không kìm được nhíu chặt mày.


Ngoài đau lòng cho cô, anh còn cảm thấy tức giận.


“Sao em lại không cẩn thận như vậy? Về sau anh làm sao yên tâm để em tới nhà hàng nữa?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.