Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1566



Chương 1566


Cô đưa tay ra sờ xung quanh, xung quanh cô không có gì cả.


– Thật ra xung quanh cô vẫn có tường nhưng chỉ có điều là chúng đang cách xa cô mà thôi.


Tất cả những vết gấp lồi lên hay thụt xuống đều cho cô cảm giác như mình đang ở trong một quả bóng rất lớn.


Ngân hà đang chuyển động, thỉnh thoảng còn có những đám mây.


Cô thấy cảm giác này giống như khi xem phim 4D, cảm giác rất chân thật, cô đưa tay lên thậm chí còn thấy cơn gió nhẹ thổi qua.


“Cố Thành Trung, làm sao anh làm được vậy?”


“Anh giải thích những thứ này chưa chắc em đã hiểu được. Đây là món quà anh tặng em, là lời hứa anh đã hứa với em. Em thích không?”


“Em thích, vậy sau này không cần lên đài thiên văn, cũng không cần kính viên vọng nữa. Không được, không được, phải dẫn cả Cố Hy lên xem để dạy nó nhận biết các chòm sao. Nói không chừng khi bé nó nghịch ngợm như vậy nhưng sau này lớn lên có thể làm một nhà thiên văn học.”


Hứa Trúc Linh không kìm được cảm giác vui vẻ trong lòng.


Cố Thành Trung đi vào rồi đóng cửa lại, cảm giác của cô càng trở nên chân thực hơn”


Cô ngồi dưới đất, cô muốn lấy những ngôi sao đó thì chỉ cần đưa tay ra hái.


Mặc dù không bắt được gì nhưng cô cũng cảm thấy rất thỏa mãn.


“Đây chính là chòm sao Bắc Đẩu.”


Cô nhận ra một chòm sao có hình chiếc thìa nên càng kích động hơn.


“Ừ, đây là Ngân hà”


“Hai ngôi sao này không lẽ chính là Ngưu lang Chức nữ trong truyền thuyết?”


“Ừ, bên cạnh chòm Ngưu lang còn có hai ngôi sao nhỏ nữa chính là con trai và con gái của bọn họ.”


“Vậy còn cái này?”


“Đây là chòm Nhân mã.”


“Đây là sao băng, trời ạ, đến cái này cũng có sao.”


Cô thấy sao băng vụt qua trên đầu mình nên vội vàng câu nguyện.


`Mặc dù biết đây không phải là thật nhưng cô vấn rất thỏa mãn và vui vẻ.


Cố Thành Trung nhìn dáng vẻ thành kính của cô, lông mày cô mấp máy, thật sự cô đã cầu nguyện rất nghiêm túc.


Trái tim anh chẳng mấy chốc trở nên mềm nhũn, bây giờ bảo anh đi chết vì cô anh cũng cam tâm tình nguyện.


Hứa Trúc Linh cầu nguyện xong thì mở mắt ra rồi thở phào ra một hơi: “Em ước xong rồi.”


“_ “Em ước gì vậy?”


“Cái này không thể nói được, nói ra sẽ không linh nghiệm nữa đâu.”


Cô vội vàng xua tay, giống như sợ anh sẽ cố hỏi tiếp.


“Anh nói tiếp đi, em muốn nằm trong lòng anh một lát.”


Cô gối đầu lên chân anh và ngửa mặt nhìn bầu trời.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.