Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1570



Chương 1570


Ví dụ như Cố Thành Trung và con, dì và cậu, anh Ngôn Phúc Lâm, Bạch Minh Châu và Cố Ngọc Vy…


Nhưng nếu cô không có phúc được hưởng, cô cũng đành bắt bản thân mình phải buông xuống.


Cố Thành Trung mềm lòng, ở lại bên cạnh cô, để cô gối đầu lên chân mình.


“Em nghỉ ngơi đi, anh ở đây không đi nữa.”


“Cố Thành Trung… anh có biết sau khi người chết đi sẽ biến thành sao không? Trên trời có nhiều sao như vậy, liệu anh có tìm được em không? Ngôi sao sáng nhất chính là em, bởi vì em sẽ cố gắng đốt cháy mình, cố gắng phát ra ánh sáng để anh có thể nhìn thấy em.


Cố Thành Trung, mỗi buổi tối anh nhìn lên bầu trời sao, em sẽ luôn ở đó…”


Thần trí cô bắt đầu không tỉnh táo, cô không biết mình đang nói linh tỉnh những qì.


Cuối cùng cô mơ màng và mất đi hoàn toàn tri giác.


Cố Thành Trung nghe được những lời đó, lòng đau như cắt.


Đúng lúc đó, một giọng nói quen thuộc từ ngoài cửa truyền vào.


“Chị Trúc Linh?”


Châu Vũ đi vào trong phòng nghỉ, nhìn thấy Hứa Trúc-Linh đang dựa đầu vào lòng Cố Thành Trung ngủ thiếp đi, giống như là một em bé vậy.


Cô gọi rất lớn nhưng Cố Trúc Linh vẫn không hề có dấu hiệu sẽ tỉnh lại.


Trái tim cô quặn lại một nhịp.


Đã mấy ngày nay Hứa Trúc Linh không liên lạc với cô. Trước đây dù bận thế nào, cô cũng dành thời gian ra hỏi thăm Châu Vũ học được gì, có tiến bộ nhiều không.


Cô đợi một ngày, không có tin tức gì nhưng vấn yên tâm học hành.


Ngày thứ hai, vẫn không có tin tức, cô bắt đầu cảm thấy không yên.


Ngày thứ ba…


Châu Vũ không ngồi yên được nữa, điện thoại gọi không được nên cô đành vội vã trở vê.


Là cô lén trốn về đây chứ cô có nói thế nào với Gordon và bếp phó, bọn họ cũng không chịu cho cô đi.


“Chị Trúc Linh làm sao vậy ạ?”


“Cô ấy bị Hắc Ảnh hạ độc?”


>“Hắc Ảnh? Anh ta là ai?”


“Anh ta chính là Dương Việt, cũng là Cố Thành Trung trong khoảng thời gian trước, cũng là Ngụy Ảnh ông chủ của tiệm hoa. Tôi biết cô là người tiếp xúc với Hứa Trúc Linh nhiều nhất, tên Hắc Ảnh kia đã đã hạ độc cô ấy như thế nào vậy?”


Cố Thành Trung nhíu mày, ánh mắt nhìn Châu Vũ lạnh lùng.


“Trúng độc?” Châu Vũ không có thời gian bất ngờ vì sao ba người kia lại cùng do một người biến thành thì đã bất ngờ về chuyện Hứa Trúc Linh trúng độc.


“Không đúng, khoảng thời gian đó chị Trúc Linh bận rộn chuyện trong tiệm, không có thời gian ở bên cạnh…Cố Thành Trung. Chẳng trách trên người ba người đó đều có cùng một mùi hương quen thuộc. Chị ấy ở cạnh em nhiều thời gian nhất, làm sao có thể trúng độc được?”


“Không có đồ vật lạ? Chẳng hạn như hương đốt gì đó sao?”


Tạ Quế Anh sở trường nhất trong việc điều chế hương độc, có lẽ dựa vào những loại nước hoa gì đó.


“Hương đốt!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.