Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1582



Chương 1582


Cuối cùng giám đốc tới cũng không giải quyết được, vì vậy không tránh khỏi kinh động tới Hắc Ảnh.


Hắc Ảnh đi xuống lầu, vừa liếc mắt một cái đã thấy Châu Vũ trong đám người.


Thật sự là… quá chói mắt.


Ánh mắt cô ấy vô tội sạch sẽ, khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, ba trăm sáu mươi độ không một góc chết, nhìn vô cùng xinh đẹp.


Hơn nữa còn thanh thuần quyến rũ, thật sự rất mê người.


Đã vậy hôm nay cô ấy còn mặc như vậy, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều thấy cảnh xuân vô hạn, đừng nói là đàn ông, ngay cả phụ nữ cũng khó mà rời mắt nổi.


Anh ta nhíu chặt mày, như thể bị dính chặt lại, không cách nào dẫn ra.


Anh ta biết dáng người cô ấy không †ồi, dù mùa đông mặc nhiều quần áo vẫn có thể nhìn ra đường cong cơ thể.


Nhưng anh ta không ngờ lại đẹp đến mức này, quả thật là đẹp đến hút hồn!


Đáng chết, biết ngay là bảo cô ấy vào phòng thay đồ sẽ dẫn tới nhiều tên háo sắc như vậy mài Anh ta sầu não, vội vàng bước lên phía trước.


-Lúc này giám đốc còn đang cố gắng giải thích Châu Vũ là khách chứ không phải nhân viên nữ ở đây.


Nhưng mà tên khách kia uống rượu say, nhất định bám riết không chịu tha.


Sắc đẹp ở ngay trước mặt, có mấy người đàn ông có thể chịu được chứ.


“Anh biết tôi là ai không? Gọi ông chủ các người tới đây, hôm nay tôi phải đưa cô gái này đi, ai dám ngăn cản!”


Đúng lúc này, phía sau anh ta đập tới một bàn tay.


TẠI Tn Anh ta vừa xoay người, chưa kịp nói xong đã ăn một cú đấm lên mặt.


Cú đấm này khiến mặt mũi anh ta bầm dập, máu mũi không ngừng chảy ra.


“Ông chủI”


Giám đốc sợ hãi kêu lên.


Đây là nơi buôn bán ngầm của xã hội đne.


“Đánh gãy xương hắn thành từng khúc cho tôi, sau đó mang tới rải trên đường.”


Lời nói trâm thấp, lạnh lẽo như băng khiến người ta không khỏi rét run, sợ hãi run lên bần bật.


Vốn dĩ còn đang cãi cọ ầm ý trên hành lang, trong chớp mắt đột nhiên lại trở nên vô cùng yên tĩnh.


Mọi người đều đồng loạt nhìn vê phía người giống như quỷ thần kia.


Không, là Tu La! Địa Ngục Tu La.


Châu Vũ ngây ngẩn cả người, sợ hãi đến nỗi đồng tử co rút lại.


Khi cô ấy còn đang ngây người ra, Hắc Ảnh đã nắm lấy tay Châu Vũ, định đưa cô rời đi.


Châu Vũ bước đi vội vàng, không cẩn thận lại va vào người phục vụ kia.


Người phục vụ theo bản năng vươn tay ra kéo tay cô ấy, không cẩn thận đụng phải nơi mềm mại kia.


Trong nháy mắt, mặt Châu Vũ đỏ bừng lên, khẽ lui về phía sau.


Mà người phục vụ cũng nghẹn tới đỏ mặt, thế nhưng anh ta… chảy máu mũi.


Hắc Ảnh dừng chân, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía người phục vụ.


Anh ta sợ tới mức không dám thở mạnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.