Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1585



Chương 1585


Châu Vũ nghe được câu này, tức giận đến đỏ bừng mặt.


Vốn dĩ cô ấy đã đủ nhục nhã rồi, không ngờ anh ta còn độc miệng như vậy, nói giảm nói tránh một chút thì chết sao?


.Hiện giờ Châu Vũ cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể dốc hết sức thử một lần.


Chỉ mong, anh ta sẽ không để mất chút tin tưởng cuối cùng của cô ấy dành cho anh ta.


“Vậy… tôi có thể uống chút rượu không?”


“Em biết uống rượu sao?”


“Không biết lắm, nhưng tôi muốn nn ân uống…


-. Uống rượu vào sẽ can đảm hơn!


Dù sao thì cô cũng chưa có chút kinh nghiệm nào trong chuyện nam nữ, uống say rồi thì sẽ không sợ gì nữa, trong lúc mơ màng thì cái gì cô ấy cũng dám làm.


“Rượu ở bên kia, tự mình đi uống đi, tôi đi tắm trước.”


Anh ta khó khăn lắm mới được quang minh chính đại thế này, nên không để bụng những điều đó.


Châu Vũ gật đầu, nhanh như chớp chạy ra.


Anh ta tắm rửa xong, khoảng chừng mười lăm phút, Châu Vũ vẫn còn ở bên quầy rượu chưa quay lại.


Anh ta không khỏi có chút nghi hoặc đi qua.


Châu Vũ ngồi dưới đất, dưới chân ghế trơn bóng ngổn ngang vài chai rượu.


Có vài chai uống một ít, còn lại đều vứt lăn lóc trên mặt đất, mùi rượu sặc lên mũi.


Không ngờ cô lại uống cả bia, bia trắng, rượu vàng, đỏ hòa lẫn với nhau uống.


.. Cho dù một tay già đời biết uống rượu cũng sẽ không chống đỡ được, huống hồ là một cô gái nhỏ không biết uống rượu?


Anh ta nhíu chặt mày nói: “Sao em lại uống nhiều như vậy?”


Anh ta cho rằng cô chỉ nhấm nháp rồi dừng lại.


Châu Vũ nghe được âm thanh, theo hướng giày anh ta nhìn lên, cuối cùng ánh mắt dừng trên mặt anh ta.


Ánh mắt của cô không cố định, có chút rời rạc, một lúc lâu sau mới nghĩ ra: “Anh… anh là Hắc Ảnh?”


“Không quen sao?”


– “Anh… anh đừng có mang mặt nạ của người khác, tôi không thoải mái…


tôi muốn nhìn bộ mặt thật của anh. Anh chính là anh, vì sao lúc nào cũng phải ngụy trang thành người khác, anh không thấy mệt sao?”


Cô như một con bạch tuộc, bám vào áo tắm dài của anh ta rồi đứng dậy.


Chân đứng không vững, cả người lập tức ngã nhào vào lòng anh ta.


Áo dài tắm của anh ta chỉ có một cái dây, bị cô kéo một cái liền mở ra, bên trong trống không.


Bọt nước còn chưa kịp lau khô chảy xuống theo đường cơ bắp, gợi cảm đến mê người.


Đây là lần đầu tiên Châu Vũ thấy cơ thể trần trụi của một người đàn ông, giờ phút này cô đã hoàn toàn quên mất lễ nghĩa liêm sỉ, chỉ còn sót lại… tò mò.


“Anh… vì sao trông của anh lại không giống của tôi?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.