Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1602



Chương 1602


“Không, rất mất mặt!”


Hắc Ảnh thẳng thừng từ chối. Một ông chủ lớn như anh ta nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy, anh ta còn cần mặt mũi nữa không?”


. “Hừ, đồ lão giài”


Châu Vũ thở phì phò nói.


“Em nói cái gì?”


Vẻ mặt của Hắc Ảnh lập tức kéo lại, rất khó chịu.


Lão già?


Ai dám nói anh ta như vậy là không cần sống nữa sao? Lá gan của cô nhóc này lớn thật, trắng trợn không kiêng nể gì cả.


“Em nói lại lần nữa.”


Hắc Ảnh nhíu mày lại, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị và tối sầm lại như đáy nồi, rất khó nhìn.


Châu Vũ cứng cổ, không sợ trời không sợ đất mà nói: “Tôi nói sai sao?


Năm nay anh đã lớn tuổi như vậy rồi, ba mươi tuổi rồi. Tôi mới mười tám, anh lớn hơn tôi khoảng mười bốn tuổi. Tôi gọi anh là lão già thì làm sao? Tuổi lớn rồi còn không thể nói sao?”


“lm miệng!”


Hắc Ảnh vô thức siết chặt nắm đấm lại, chiếc cốc thủy tinh vang lên ken két khiến cô ấy hoảng sợ nhảy cẵng lên.


Đợi đến khi cô ấy phản ứng lại thì chiếc cốc thủy tinh đã bị bóp nát, nước bắn tung tóe dưới mặt đất và lòng bàn tay của anh ta cũng bị đâm bởi rất nhiều mảnh thủy tỉnh.


Nhưng anh ta không thèm nhìn, ngược lại còn nheo mắt nhìn mình đây tức giận. Nếu như mình không thay đổi lời nói thì anh ta sẽ không chịu để yên chuyện này.


Châu Vũ lo lắng, lập tức lôi anh ta đến bệnh viện. Nhưng anh ta lại không hề nhúc nhích.


“Rốt cuộc anh muốn làm gì hả? Vết thương của anh đang chảy máu rồi.”


“Thay đổi lời nói.”


“Vậy anh cũng thay đổi lời nói đi “Không thay đổi.”


“Có phải anh thuộc giống trâu bò không mà cố chấp như vậy?”


Châu Vũ tức giận đến run người, cô ấy thật sự tức chết bởi cái người ương ạch này quá.


Hắc Ảnh chỉ mím chặt đôi môi mỏng, không hề nói gì.


Nhìn dáng vẻ này, nếu như cô ấy không thay đổi lời nói thì con người này nhất định sẽ không đi đến bệnh viện.


Cô ấy nhìn dòng máu tươi chảy ồ ạt ra ngoài, trái tim vô cùng đau đớn.


Cuối cùng, cô ấy giậm chân, sau đó nhặt mảnh vỡ ở trên bàn rồi rạch một đường vào lòng bàn tay của mình.


Lập tức vết rạch xấu xí mở ra, máu tươi nhễ nhại.


Con ngươi của Hắc Ảnh co lại dữ dội, lập tức cầm lấy cổ tay của cô ấy, sợ cô ấy tiếp tục tự làm hại mình.


“Em đang làm cái gì vậy?”


Anh ta tức giận hét lên.


Đôi mắt Châu Vũ đỏ bừng, nhìn anh †a với ánh mắt quật cường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.