Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1678



Chương 1678

“Tuy nhiên, rắc rối anh ta cần giải quyết trước tiên không phải là tôi mà là Phó Minh Nam. Bây giờ tôi đã biết tất cả những gì tôi muốn biết, tôi cũng nên quay về rồi. Làm phiền anh giúp tôi một tay, tôi chính là vì anh nên mới bị thương thành như vậy đấy anh họ!”

Anh cố tình nghiến chặt răng hai chữ cuối cùng.

“Gọi anh rể đi, tôi không muốn có quan hệ họ hàng gì với Phó Minh Nam.”

Cố Thành Trung cười nhẹ. Cuối cùng hai người đàn ông cũng tiêu tan hết hiêm khích lúc trước.

“Đầu tiên đừng giao Châu Vũ ra, hãy cho tôi một chút thời gian.”

“Anh muốn làm gì?”

“Có lẽ đây là cơ hội duy nhất của tôi và Phó Thiết Ảnh. Người phụ nữ này không chỉ là sợi dây ràng buộc giữa anh †a và Phó Minh Nam, mà còn là sợi dây ràng buộc giữa tôi và anh ta. Có thể tác động đến cục đá cứng đầu này hay không cần phải xem lần này rồi.”

Phó Minh Tước nghe vậy hai hàng lông mày liền nhíu lại.

Anh ta liếc nhìn Cố Thành Trung từ trên xuống dưới, nói: “Bao lâu? Bệnh của cô ấy sẽ trì hoãn được bao lâu?

Không biết Tạ Quế Anh có thể chế ra được thuốc giải hay không?”

“Năm ngày, chậm nhất năm ngày.

Phó Minh Nam thúc giục tôi giao người.

Hơn nữa, Phó Thiết Ảnh cũng nhận được tin tức rồi. Chống đỡ dưới mắt anh ta năm ngày tôi sẽ rất khó chịu!”

“Năm ngày.”

Nghe xong sắc mặt Cố Thành Trung trở nên nghiêm trọng. Năm ngày là quá ngắn nhưng như vậy vẫn còn tốt hơn là không có.

Anh gật đầu nói: “Được, vậy thì vất cả cho anh rồi, anh rể.”

“Chỉ cần dựa vào hai chữ “anh rể” này, anh nhất định phải giúp tôi rồi.”

Phó Minh Tước nhếch miệng cười.

Anh nhanh chóng quay trở lại xe.

Bóng dáng của Phó Minh Tước cũng đã biến mất vào màn đêm sâu thảm.

Hứa Trúc Linh vội vàng nhìn anh, cô thực sự rất muốn biết kết quả.

Anh xoa má cô nói: “Gia Bảo, đây là sự lựa chọn của bản thân Châu Vũ, em cần phải tôn trọng cô ấy. Phó Minh Tước không giao cô ấy cho Phó Minh Nam, bởi vì anh ấy vẫn còn do dự, vì anh ấy vân còn lương tâm.”

“Châu Vũ vì sao lại muốn như vậy?”

“Ảnh Họa Bì rất khó cảm hóa, chỉ có thể ép buộc ông ta. Châu Vũ rất thông minh, cô ấy biết bản thân chính là mắt xích then chốt. Bọn họ rốt cuộc có duyên phận hay không chúng ta nói không tính. Phải xem bọn họ nỗ lực thực hiện như thế nào”

“Châu Vũ… sẽ chết sao?”

“Vậy em phải xem Phó Thiết Ảnh muốn cô ấy chết không. Phó Thiết Ảnh có lẽ đã nhận được tin tức rồi, chắc sẽ nhanh chóng đến thôi. Gia Bảo, sống chết có số. Đến cả anh cũng không thể chống cự lại. Nhưng việc anh có thể làm trước khi chết chính là sắp xếp hết mọi chuyện thỏa đáng cho em.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.