Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1713



Chương 1713

Mười phút sau, phục vụ bê hai ly nước ép trái cây tới, người đàn ông đem ly nước còn lại đưa đến trước mặt Phó Thiết Ảnh, chọc cho anh ta nhăn mày lại.

Ánh mắt anh ta tràn đầy ác liệt nhìn lên người người đàn ông, nói: “Ông muốn làm gì?”

“Chàng trai, đừng căng thẳng, tôi chỉ là thấy cậu uống nhiều rượu dễ có hại cho thân thể, nên uống chút nước ép hòa hoãn lại đì.”

“Ông cũng thật kỳ quái, đến quán bar uống nước ép, số tiên mà ông có đã có thể mua rất nhiều nước ép rồi.”

“Cách này của tôi đúng là vụng về, tôi hoàn toàn có thể mua nước ép rồi qua đây uống. Vậy nên, một chuyện có thể có rất nhiều cách giải quyết, tại sao con người lại muốn đi vào một con đường không có lối thoát chứ?”

“Tôi thích uống nước ép, lại thích không khí của quán bar, cậu xem, chẳng phải tôi đã giải quyết ổn thỏa rồi sao?

Có lúc lớn tuổi rồi cũng là một loại trí tuệ, qua thêm nửa năm nữa tôi đã năm mươi tuổi, đến lúc đó tôi lại thông minh hơn chút nữa.”

Ông ta cười tràn đầy hiền từ, phảng phất đang nói đến vấn đề của nước ép và quán bar, nhưng Phó Thiết Ảnh lại nghe cực kỳ quái dị.

Dường như, lời này có ý khác, những lời này cứ như nói bóng nói gió cho mình nghe.

“Ông biết tôi?”

“Tôi và cậu chưa từng quen nhau, cũng không biết cậu là ai, chỉ là khuôn mặt này của cậu khiến tôi cảm thấy rất quen thuộc, cậu có phải người nổi tiếng không, hay là diễn viên người mẫu gì đó?”

“Không phải.”

Anh ta lạnh lẽo nói, nghĩ đến chuyện tất cả mọi người đều biết Cố Thành Trung nhưng không một ai biết anh ta, thì trong lòng liên có hơi không thoải mái.

Cho dù anh ta không muốn làm cái bóng của người khác, nhưng anh ta cũng không nhảy ra khỏi cái vòng tròn này được.

“Uống thử đi, nước ép rất ngon đó.”

Người đàn ông tiếp tục dùng ánh mắt ra hiệu, nhưng Phó Thiết Ảnh lại không thèm nhấp môi.

Ông ta không khuyên nữa, tính cảnh giác của Phó Thiết Ảnh rất cao, sẽ không uống đồ uống do người lạ đưa qua.

Người đàn ông uống nước ép xong liền thật sự rời khỏi quán bar, ngay cả đầu cũng không quay lại.

Lúc đi trong miệng còn không ngừng lảm nhảm.

“Làm người đừng quá cứng nhắc, bất cứ chuyện gì cũng phải nghĩ thêm vài con đường. Chuyện gì rồi cũng sẽ có cách giải quyết. Cá và tay gấu có lúc cũng có thể có được cả hai, nhưng phải xem xem cậu làm thế nào rồi.”

“Nhìn tôi đi, nước ép và quán bar, chẳng phải cũng có thể hoàn mĩ dung hợp sao? Không đúng, sau này tôi có thể đi tìm một quán bar yên tĩnh, có nước ép uống, tôi đúng là thông minh.”

Phó Thiết Ảnh nghe thấy những lời lảm nhảm kỳ quái của ông ta thì hàng mày càng cau chặt thêm.

Cá và tay gấu, có lúc cũng có thể có được cả hai, phải xem xem cậu làm như thế nào.

Nước ép và quán bar, cũng có thể hoàn mĩ dung hợp.

Vậy anh ta và Châu Vũ…

Có phải cũng sẽ có thể giống như Cố Thành Trung và Hứa Trúc Linh.

Chuyện gì rồi cũng sẽ có cách giải quyết, cần phải động não suy nghĩ.

Anh ta trầm tư suy nghĩ, bàn tay bất giác bóp chặt ly rượu, không ngừng dùng sức.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.