Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1731



Chương 1731

Nghe nói là từng đắc tội người ta, bị người đánh gấy một chân sau đó trở nên nội liễm hẳn, cả hiệp hội đều làm việc rất khiêm tốn.

Người già đời nơi này đều nhận ra Nhật Kinh, cũng đứng ra làm chứng cho ông.

Lễ tân không dám làm khó dễ nữa, dù sao đối phương lai lịch không nhỏ, thân phận rất tôn quý, ngay cả Cố Chí Thanh gặp người này cũng muốn khách khí mấy phần ấy chứ.

Nhật Kinh liền ngang nhiên lắc lư đi vào, chọn chỗ ở hàng trước ngồi xuống, còn cầm tên người trên vị trí đó đẩy sang bên cạnh.

Người khác cũng không dám đắc tội ông, chỉ có thể cắn răng nhường chỗ.

Toàn trường lập tức bàn tán xôn xao, đều cảm khái không biết Phó Minh Nam dùng biện pháp gì mới có thể mời được người có danh dự uy tín trong cả hai giới hắc bạch tới nơi này.

Phó Minh Nam nhanh chóng có mặt tại hội trường, vừa tới liền dùng ánh mắt ghim thẳng Úy Như.

Ông ta hơi dừng lại vài giây, ánh mắt sâu thắm khó lường.

Úy Như vừa đối mắt với ông ta liên run bắn lên.

Cảm giác sợ hãi mấy năm nay dâng lên trong lòng, chẳng sợ giờ này bà đã tỉnh táo lại, cảm thấy may mắn mình có thể thoát khỏi tay ông ta, nhưng cảm giác kinh sợ đã ăn sâu vào xương tủy.

Bà bối rối lảng tránh mắt ông ta, lòng bàn tay ướt mồ hôi.

Cố Chí Thanh nhận ra bà kì lạ, vươn tay ôm chặt lấy bà, lạnh lùng nhìn lại Phó Minh Nam.

Hai người đàn ông đều là người kiệt xuất cùng thời, lực lượng tương đương.

Tuy bây giờ đã đứng tuổi lại hoàn toàn không có vẻ yếu bớt. : Thù hận giữa bọn họ quá sâu, cần có một kết quả thỏa đáng.

Phó Minh Nam cho người đưa thiệp mời tới, là đám cưới của con trai ông, ông không có lý do gì mà không tới.

Mục đích của Phó Minh Nam chính là khoe khoang. Muốn ông thấy ông ta đã bồi dưỡng Phó Thiết Ảnh thành động vật máu lạnh, một lưỡi dao bén không có tình cảm. Sẵn sàng nghe lệnh ông ta, vì ông ta làm chuyện sai trái.

Người thân thì đau lòng, kẻ thù thì sảng khoái!

Phó Minh Nam bước lên bục dân chương trình, cầm micro quan sát mọi người bên dưới.

Nhưng vừa thấy ông Nhật Kinh thì ông ta thoáng nhăn mày lại.

Người này không nằm trong danh sách khách mời của ông ta.

Cấp dưới nhận ra ông ta nghi hoặc cái gì, ghé vào bên tai ông ta thì thâm.

Không mời tự đến à!

Thật là hiếm thấy.

Nhật Kinh tao nhã bắt chéo.chân, đẩy kính gọng vàng mỉm cười lễ phép với Phó Minh Nam.

Có thể nhìn ra đối phương rất phong độ có giáo dưỡng, hoàn toàn không giống một thương nhân, mà như một người đọc sách.

“Cảm ơn quý vị bớt thời gian đến tham gia hôn lễ của con tôi. Vô cùng cảm tạ quý vị nể tình tôi góp mặt ở đây.

Hôm nay chúng ta không phân phe cánh, không nói ân oán, người đến tham gia đều là khách! Có lời chúc phúc của quý vị, con trai tôi chắc chăn sẽ hạnh phúc mỹ mãn! Một lần nữa cảm ơn mọi người đã có mặt!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.