Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1743



Chương 1743

Tội nghiệp cho Cố tướng quân sinh ra trong nhà nghèo hèn, sau lưng không có thế lực. Hơn nữa lại là người ngay thẳng ghét a dua nịnh hót, diệt trừ quan lại tham ô nên đắc tội không ít đại thần, giờ bị buộc tội đồn dập nên mới rơi vào ngõ cụt này.

Cũng đã nói rằng sắc đẹp-là mầm của tai họa, sao tướng quân là một người chinh chiến sa trường, một nam nhân tốt như thế mà cũng không trốn được cái bẫy cám dỗ thế này?

Hứa Trúc Linh đứng trong đám người mà không ai có thể nhìn thấy cô.

Cô như là một cô hồn im lặng nghe chuyện linh tinh mà không chen được miệng vào.

Cô chỉ muốn biết, chẳng lẽ cái mà Kỷ Nguyệt Trâm gọi là kiếp trước kiếp này thật sự tồn tại ư.

Đây là kiếp trước của cô và Cố Thành Trung?

Rốt cuộc cô đã nợ Cố Thành Trung tình cảm gì mà đời này đã cố gắng lệch khỏi quỹ đạo nên mà vẫn ở cạnh anh lưng, không thể phạt mà chỉ có thể làm liên luy đến đại tướng quân đương triều!

Tội nghiệp cho Cố tướng quân sinh ra trong nhà nghèo hèn, sau lưng không có thế lực. Hơn nữa lại là người ngay thẳng ghét a dua nịnh hót, diệt trừ quan lại tham ô nên đắc tội không ít đại thần, giờ bị buộc tội đồn dập nên mới rơi vào ngõ cụt này.

Cũng đã nói rằng sắc đẹp là mầm của tai họa, sao tướng quân là một người chinh chiến sa trường, một nam nhân tốt như thế mà cũng không trốn được cái bẫy cám dỗ thế này?

Hứa Trúc Linh đứng trong đám người mà không ai có thể nhìn thấy cô.

Cô như là một cô hồn im lặng nghe chuyện linh tinh mà không chen được miệng vào.

Cô chỉ muốn biết, chẳng lẽ cái mà Kỷ Nguyệt Trâm gọi là kiếp trước kiếp này thật sự tồn tại ư.

Đây là kiếp trước của cô và Cố Thành Trung?

Rốt cuộc cô đã nợ Cố Thành Trung tình cảm gì mà đời này đã cố gắng lệch khỏi quỹ đạo nên mà vẫn ở cạnh anh như vậy?

Mà trên đài chém đầu, tiểu thư Hứa gia đã mang lên bữa cơm trước khi chém đầu rất phong phú, rồi lại rót cho hắn thêm rượu xong mới nói: “Nếm thử đi, xem đây là rượu gì?”

Nàng nói chuyện một cách dịu dàng, cử chỉ tao nhã, cho dù đang ở nơi dính đầy máu tươi thì vẫn lộ ra vẻ đoan trang lịch sự.

Cố tướng quân không có tay nhận nên đành phải mặc kệ để cho nàng đút.

Uống một ngụm xong, hắn lập tức nhíu mày.

“Rượu gì đây?”

“Nữ nhi hồng, cha ta chôn ở dưới cây lớn trước viện rồi bị ta lén đào lên.

Đã uống rượu của ta thì… Chàng chính là người của ta.”

Tiểu thư Hứa gia đỏ mặt, nhỏ giọng nói.

Trong trường hợp sống chết chia cắt thế này, nàng đã không thực tế lại còn lộ ra vẻ thẹn thùng của cô gái nhỏ.

Cố tướng quân sững sờ, lui về phía sau một bước.

Hắn khom lưng hành lễ rồi nói rõ: “Không được đâu Hứa tiểu thư, ta là một kẻ thô lỗ, không trèo cao nổi đến Hứa tiểu thư. Nếu… Trên người ta không có thêm tội danh thì còn có thể đọ sức. Nhưng hiện tại… Họ Cố ta đã là người sắp chết, Hứa tiểu thư đừng quan tâm quá. Hứa tiểu thư còn có tương lai phía trước, chắc chắn gặp được người tOI8 “Cố Kiến Văn, khi mười tuổi gặp được chàng, chàng nói chàng chỉ là một kẻ mồ côi, không thể trèo cao đến con gái tướng phủ nên không chịu nhận bội kiếm ta đưa cho. Gặp chàng lúc mười hai tuổi, lúc đó chàng đã là thị vệ cạnh Thái Tử nhưng vẫn có khúc mắc về thân phận như trước, không chịu nói nhiều thêm nửa câu với ta. Lúc ta mười lăm tuổi, chàng đã là Thiếu tướng quân chiến công hiển hách, nhưng ta… Lại đính hôn với người khác rồi.”

“Cả đời chàng đều theo khuôn phép cũ mà không chịu phá vỡ quy tắc, không hiểu sao ta lại có lòng với chàng.

Dù vậy thì chàng vẫn cứ nhìn ta xa ngàn dặm”

“Chỉ có một lần, cuối cùng chàng cũng bị thôi thúc mà xông vào lăng mộ dòng họ cứu ta ra rồi vứt bỏ cả tính mạng.”

“Hiện tại, người cũng sắp chết rồi, chàng còn bảo ta đừng quan tâm quá.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.