Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1752



Chương 1752

Cô nhếch môi nói: ‘Ừ, nghe rất êm tai, sau này phải nói nhiều lên: Tình cảm của đàn ông rất kín đáo, không giống với phụ nữ, phụ nữ thích đàn ông nói đi nói lại nhiều lần. Nếu anh không nói, em không thể hiểu được, sau này phải thường xuyên nói cho em nghe.”

“Được.”

Anh khẽ cười rồi cúi người hôn lên trán cô.

“Nào bà Cố, nằm xuống đi, anh bóc cam cho em.”

“Được rồi!”

Cố Thành Trung gọt trái táo cho cô, còn cô thì câm hộp anh đào mới rửa xong, cắn một miếng, vui vẻ ăn.

Đưa cho anh nhưng anh không ăn, anh muốn để cô ăn thêm nhiều trái cây một chút.

Tuy rằng mấy hôm nay cô hôn mê suốt, nhưng cơ thể cũng đã được hồi phục lại rồi, phải ăn thức ăn lỏng, chỉ được ăn ít hoa quả thôi, nhưng cũng có thể ăn một chút.

Vì thế, Cố Thành Trung dự định sẽ xay hết tất cả thành sinh tố, để cho cô uống, dễ tiêu hóa hấp thu.

Hứa Trúc Linh không thể không thừa nhận rằng Cố Thành Trung suy tính mọi chuyện rất chu đáo, có thể nói là suy nghĩ nhanh nhạy như bảy khí quan.

Cô không thể không nhắc đến giấc mơ đó, cô nói: ‘Cố Thành Trung, em…

hình như em mơ thấy kiếp trước, kiếp †rước anh là tướng quân, em là thiên kim tiểu thư của phủ tể tướng, chỉ đến khi chết mới được ôm nhau, anh có biết không…’ “Không cần phải nói, anh không muốn biết đâu.”

“Tại sao vậy?”

Hứa Trúc Linh cảm thấy bứt rứt trong lòng một chút, đang dâng trào cảm xúc, muốn đem câu chuyện hoàn chỉnh này kể cho anh nghe, nhưng biểu hiện của anh lại rất bình thản.

“Chuyện này có thể là sự thật!

Dương Nguyệt cũng nói có giấc mơ giống em.”

“Anh cũng từng nghe Dương Nguyệt nói.”

“Vậy là anh không có hứng thú à?

Anh không muốn biết chuyện tình cảm kiếp trước của chúng ta sao?”

“Không muốn.”

Anh trả lời dứt khoát như đỉnh đóng cột, không hề dông dài, ngược lại lại khiến cho Hứa Trúc Linh ngẩn cả người ra, nhìn anh khó hiểu.

Anh đặt trái cây xuống, xếp mấy múi lại, trông giống như dính chặt lấy nhau.

Rất lâu sau đó anh mới lên tiếng: “Có những chuyện, anh không muốn nói với em, mỗi người đều có bí mật của riêng mình, anh gần như minh bạch hoàn toàn với em. Nhưng có một số chuyện, chỉ có mình anh mới hiểu rõ.

Kiếp trước, anh không thể nào ở cùng nhà với em, đó là sự thất bại đối với anh, nên không muốn biết. Anh chỉ biết là, anh sẽ không giãm lên vết xe đổ.

Kiếp này, anh sẽ ôm chặt lấy em, bất kỳ ai cũng không thể cướp em đi được.”

“Anh không có hứng thú với chuyện cũ, dù là thật hay giả, anh chỉ quan tâm chuyện tình cảm kiếp này, bây giờ chỉ quan tâm đến em.”

“Được, chúng ta mặc kệ kiếp trước rốt cuộc là có hay không, cũng không quan tâm đến kiếp sau có tồn tại hay không, chúng ta chỉ sống ở hiện tại, phải làm cho cuộc đời này vui vẻ, vợ chồng hòa hợp và đồng lòng, khiến người ngoài phải ganh tị và ước ao, có được không?”

“Ừ, cuối cùng thì cô vợ nhỏ của anh cũng thông suốt rồi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.