Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1759



“Làm sao vậy?”

Nguyên Doanh lơ ngơ không đoán được tình huống.

Cố Ngọc Vy đang định ngồi xuống, lại bị Cố Thành Trung ngăn lại.

“Em đã dạy hâm nóng tình cảm cái gì? Giáo viên và học sinh, cha và con gái, bác sĩ và bệnh nhân, đồng phục quyến rũ, các loại công cụ còn có tâm lý nam nữ? Em thân là một bác sĩ ngoại khoa, lại nói về mấy cái này rành mạch rõ ràng đâu ra đấy như vậy.”

“Hả? “

Cố Ngọc Vy nghe vậy, trừng lớn hai mắt nhìn Hứa Trúc Linh.

“Cậu bán đứng tớ?”

“Vợ à? Em biết nhiều như vậy, sao chưa thấy em chơi thử ở nhà?”

Nguyên Doanh nén cười, sờ sờ cằm, dùng ánh mắt là lạ nhìn cô, tựa hồ như nóng lòng muốn thử.

Những lời này nghe cũng rất kích thích!

Cố Ngọc Vy nghe vậy, hung hăng nuốt nước miếng, đời sống tình dục của cô rất tốt, không cần phải ve vấn thêm nữa, nếu không dẫu thân cô có làm bằng sắt cũng chịu không nổi.

Cô cũng chính là vua mồm mép, cô chỉ dám âm thầm lốp bốp chứ thật ra không dám làm.

Hơn nữa chuyện này đã xảy ra từ rất lâu rồi, sao bây giờ lại bại lộ chứ?

“Cái kia… Nguyên Doanh, anh đừng có chưa mở bình làm sao biết trong bình có gì, mau nói giúp em đi!” Cố Ngọc Vy trừng mắt liếc nhìn anh ta một cái, sau đó nhìn về phía Cố Thành Trung: “Gái kia, anh… Em thật sự không định dạy hư vợ anh đâu, em cũng vì muốn tốt cho hai người thôi, anh xem…

thú vị biết bao, hài hòa biết bao, hơn nữa… chuyện vui thì phải chia se với mọi người mà không phải sao?”

“Vợ chồng sành điệu nên chơi trò nhập vai nhiều hơn, đảm bảo rằng sẽ mở ra cánh cổng thế giới mới cho hai người.” : ” Đúng vậy, anh cũng muốn mở ra cánh cửa thế giới mới, vợ à, tối nay về nhà chúng ta nghiên cứu thử đi. Dù sao thì cũng phải chuẩn bị có con rồi, anh phải cố gắng làm việc chăm chỉ hơn.”

“Nguyên Doanh! Anh rốt cuộc là đứng bên nào! “

Cố Ngọc Vy tức giận đến dậm chân.

“Ta cũng muốn về làm quỷ phong lưu, nếm thử chút chiêu thức của vợ.

Thành Trung, cậu đừng giận em ấy nữa, †ớ sẽ mang em ấy về dạy dỗ lại, để em ấy tự gánh chịu hậu quả.”

“Hả? Không, không, không, anh, anh phạt em đi! Phạt đứng!”

Cô vội vàng nhéo nhéo lỗ tai, nhưng lại bị Nguyên Doanh kẹp dưới tay, bắt mang đi.

Trong phòng yên tĩnh trở lại, Hứa Trúc Linh cảm nhận được ánh mắt của Cố Thành Trung, trong lòng lộp bộp một trận.

Vì sao… lại có một loại dự cảm chẳng lành?

Nhìn thấy anh ta đang từ từ bước từng bước tới gần, thần kinh của Hứa Trúc Linh lập tức căng thẳng tột độ.

Cô không ngừng nuốt nước bọt và cẩn thân di chuyển trở lại.

Nhưng cuối cùng lại đụng phải vào chân ghế sô pha rồi vô tình ngã xuống ghế sô pha.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.