Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1770



Không tin thì anh có thể hỏi Cố Thành Trung.”

Cố Thành Trung nghe vậy nhíu mày thật chặt, một người đàn ông như anh còn cảm thấy phương thức trị liệu ở đó rất biến thái, đặc biệt thiết kế dành riêng cho bộ đội, một cô gái yếu ớt như cô ấy sao có thể chấp nhận được.

Mỗi ngày đều phải kích điện, có thể tra tấn người ta tới phát điên.

“Tôi sợ cô ấy không chịu được qua quá trình trị liệu thì đã mất mạng ở trong đó rồi cũng nên.”

“Vậy không còn cách nào khác sao?” Phó Thiết Ảnh lập tức trở nên nóng nảy.

“Không còn cách nào khác.”

“Vậy thì tôi đi cùng cô ấy, tôi ở bên cô ấy. Cô ấy làm cái gì tôi sẽ làm cái đó.

Cô ấy đau đớn một lần thì để tôi chịu đau gấp trăm lần. Dù sao thì tôi cũng không thể trơ mắt nhìn cô ấy chịu khổ một mình được?”

Nguyên Doanh nghe vậy lắc đầu nói: “Tài nguyên trong quân khu đều được phân bố, tôi và Ngọc Vy đều nhân viên hạng nhất nên có thể danh chính ngôn thuận tiến vào. Lần này chỉ có thể mang theo một người, lần sau thì khó mà được.”

“Anh nói cái gì?”

Phó Thiết Ảnh trong nháy mắt trở nên bất an, trực tiếp túm lấy cổ áo Nguyên Doanh, nhấc cả người anh ta lên khỏi mặt đất.

Miệng vết thương của Phó Thiết Ảnh lại chảy máu, nhưng anh ta vẫn như cũ không chút nào để ý.

“Nếu như anh giết tôi thì cô ấy cũng không có hy vọng sống sót đâu.”

Lời này vừa nói ra lập tức khiến Phó Thiết Ảnh buông tay, thống khổ giơ hai tay ôm lấy đầu, tức giận gào lên.

“Chẳng lẽ… chẳng lẽ tôi chỉ có thể ngồi nhìn sao? Cái gì tôi cũng không làm được, chỉ có thể để cô ấy chống đỡ một mình sao?”

“Nếu như vậy thì thà rằng giết tôi đi, để tôi chết cùng cô ấy còn tốt hơn…”

“Tôi có thể.”

Đúng lúc này, một âm thanh thanh †úy truyền tới, vô cùng nhỏ nhưng lại có sức lực đến kỳ lạ.

“Châu Vũ?”

Hứa Trúc Linh nhìn cô ấy, không biết cô ấy đã tỉnh từ bao giờ, cũng không biết là đã nghe được những gì rồi.

“Bác sĩ Doanh, chào anh, tôi đã từng nghe nói tới anh. Anh và chị Vy đều là thiên sứ áo trắng, tôi rất kính trọng hai người.”

“Không ngờ chỉ vì chút chuyện nhỏ này mà khiến hai người tết nhất còn phải làm việc vất vả, thật là ngại quá.

Phó Thiết Ảnh bất kính với anh, tôi rất xin lỗi, tôi thay mặt anh ấy xin lỗi anh.

Anh ấy chính là cục đá, tính tình xấu như vậy, mãi không thay đổi được.”

“Còn về bệnh viện quân khu mà anh nói tới, tôi muốn thử xem, cho dù có khó khăn đến đâu tôi nhất định sẽ kiên trì.

Tôi có thể chết vì những người mình yêu thương, cũng có thể cố gắng sống thật tốt vì những người mình yêu thương.”

Châu Vũ là một cô gái nhỏ bé, nhưng trái tim lại vô cùng rắn rỏi.

Bất khuất kiên cường, cứng rắn kiên quyết, những điều này đều khiến đàn ông phải cảm thán không thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.