Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1921



Chương 1921

Cô theo bản năng nhìn về phía Cố Thành Trung, phát hiện ra anh cũng đang nhìn mình. Ở đây có rất nhiều con trai, cho dù có phụ nữ bên cạnh thì ánh mắt cũng không thể kiềm chế được mà nhìn về phía cô ta. Thế nhưng, Cố Thành Trung là người duy nhất ở bên cạnh và giúp vô vuốt phần tóc mai ra phía sau.

Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử cũng chú ý tới cảnh này, khóe môi dưới cánh quạt từ từ cứng lại, khiến cô ta không thể cười được nữa rồi. Cô ta thích cảm giác chinh phục được đàn ông. Hơn nữa, sau khi cô ta gặp Hứa Trúc Linh, cô ta đã biết khoảng cách giữa hai người như nào. Hứa Trúc Linh dù cho cố gắng mười năm hai mươi năm nữa thì cũng không thể so sánh được với cô ta.

Cô ta có thể chiếm được trái tim của Cố Thành, cô ta tuyệt vời như vậy nhưng anh lại chưa từng nhìn cô ta lấy một lần. Lòng tự trọng của cô ta bị đả kích và cô ta sẽ không bao giờ cho phép điều đó xảy ra.

“Anh Trung, tôi cũng phụ trách công việc kinh doanh của gia đình, và tôi muốn nói chuyện với anh về một số vấn đề kinh doanh.”

“Thành Trung, cậu đi nói chuyện đi, điều này đối với tập đoàn Cố Linh rất có lợi.” Nhật Kinh Xuyên Hi nói rồi cố ý đẩy hai người ra.

Cố Thành Trung không vội vàng đồng ý mà nhìn về phía Hứa Trúc Linh.

Cô bật cười, ánh mắt ra hiệu để anh đi, cô có thể tự mình giải quyết. Cô nghĩ đến lời nói của Nhật Kinh Lê Sa, cô ta chắc chắn sẽ không tự mình động thủ, mà để cho người khác ra tay. Nếu như cô tỏ ra yếu đuối thì chính sẽ khiến Cố Thành Trung mất mặt. Cho dù, cô ta nhìn cô chăm chằm hay không thì cô cũng không thể để bản thân mất mặt ở bữa tiệc này được. Cô tranh thủ đi vào phòng vệ sinh nghe điện thoại, chỉ nghe thấy người bên ngoài đang nói chuyện phiếm với nhau.

“Cô có thấy vợ của Cố Thành Trung không?”

“Tôi thấy rồi, trông cô ấy giống như một chiếc bánh bao. Đó là chiếc váy từ mấy năm trước, không ngờ cô ấy vẫn dám mặc nó.”

“Đúng vậy, nhìn cô ấy như vậy, cô ấy vừa không có ngực vừa không có mông, cơ thể gầy gò như que củi, sợ rằng sẽ không sinh con ra được? Không phải là nhặt được đứa con đầu lòng sao?”

“Chậc chậc, anh ấy thật là cố chấp, người con gái như vậy sau khi kết hôn lại không thể đẻ con, tại sao phải làm như vậy nhỉ?”

“Bạn có nghĩ rằng tình yêu trên màn ảnh của họ là thật không? Chuyện của bọn họ có phải là không bao giờ được bàn tàn đâu. Tôi nghĩ bọn họ đã sớm thu hút lẫn nhau, chỉ là giả vờ không biết mà thôi. Dù sao, những hình ảnh tốt đẹp mà họ xây dựng từ trước đến giờ thì bây giờ cũng không còn nữa rồi.

Chẳng phải là anh ấy đã ly hôn rồi sao?”

“Rốt cuộc là người đàn ông lừa dối hay người phụ nữ lừa dối vậy?”

“Nghe nói, trước đây, Hứa Trúc Linh cùng một gã đàn ông bỏ trốn, sau đó anh Trung tìm kiếm không có kết quả, chỉ có thể cùng người bên cạnh sống tốt. Cô xem, hai người này chính là đang đóng giả! Nhưng không nghĩ, hai người bọn họ lại giả ly hôn, rồi lại ở cùng một chõ, không biết hai vợ chồng này muốn làm gì nữa?”

Hứa Trúc Linh nghe thấy như vậy thì cũng không biết nên giận hay cười nữa.

Cô bật chức năng ghi âm của điện thoại di động, mẹo này là Cố Ngọc Vy đã dạy cô trước đây, bây giờ thật là có ích. Hứa Trúc Linh bản không muốn đi ra, thế nhưng điện thoại di động của cô đột nhiên vang lên. Đó là báo thức được cài từ trước và cô đã quên tắt nó đi. Cô vội vàng tắt nó đi, những người bên ngoài cũng im lặng, chắc là nghĩ bên trong phòng vệ sinh còn có người khác. Cô lúng túng bước ra ngoài, cô vẫn còn muốn nghe thêm một số chuyện phiếm.

Cô bình tĩnh đi tới, mìm cười nhìn về phía họ sau đó lặng lẽ rửa tay. Những người này nhìn thấy nụ cười của cô, giống như một ác quỷ. Những người này thường đố ky với Hứa Trúc Linh, họ chưa từng thấy cô có gì tốt đẹp. Hơn nữa, có người còn cố ý xúi giục và đứng ra làm tay súng. Cho dù không tình cờ gặp nhau trong phòng vệ sinh, cô cũng sẽ biết mình bị đàm tiếu sau lưng. Mấy người này bị bắt quả tang nói xấu sau lưng cô, tự nhiên thấy xấu hổ, nhìn nhau không dám nói gì. Nhưng một trong số họ, mắt cô ta đảo qua đảo lại, như thể có chuyện xấu gì sắp xảy ra. Cô ta là người mở đầu câu chuyện và cố tình bàn tán chuyện sau lưng “Cô… Cô đều nghe được hết sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.